ĐẮM ĐUỐI - Trang 83

Cánh cửa đột ngột mở ra. Một người đàn bà đang đứng đó hẳn phải ngoài

ba mươi xa. Trông nàng cũng được và có thể nói là đẹp nếu cuộc đời không
để lại nơi nàng khá nhiều dấu ấn đau thương. Nàng có một cái mũi hơi quá
nhọn, đôi môi quá mỏng và đôi mắt quá đa nghi.

“Các ông muốn gì?” nàng hỏi với một giọng không mấy nhã nhặn.
Tôi lịch sự gật đầu:
“Thưa có phải bà là bà Davis?”
“Tôi không còn là bà Davis nữa, bởi chúng tôi đã ly dị nhau. Tuy vậy, tôi

vẫn giữ cái tên Davis, như thể để gọi hơn là cái tên Katatiker của tôi.”

“Vâng, đúng vậy.”
“Ông là ai?”
“Thưa, tôi là trung úy Wheeler, trợ lý của ngài cảnh sát trưởng và đây là

Polnik.”

Thelma hỏi tiếp:
“Các ông muốn gì?”
“Chúng tôi muốn hỏi cô đôi điều về ông Howard Davis, chồng cô.”
“Ông muốn nói về người chồng trước đây của tôi chứ gì? Chúng tôi

không còn sống với nhau nữa vì đã ly dị từ hai năm nay.”

“Chúng tôi có thể vào được chứ?”
Thelma đắn đo một lúc trước khi miễn cưỡng gật đầu.
“Nếu các ông muốn… Tôi hy vọng rằng các ông sẽ không nấn ná quá lâu

chứ?”

“Vâng, tôi cũng mong vậy.”
Thelma nép người sang một bên để nhường lối cho chúng tôi. Căn phòng

vỏn vẹn chỉ có một cái giường, cái tủ và một chiếc bàn dài - ở góc phòng là
một chiếc va li cũ kỹ trên nền thảm đã mòn nhẵn. Mọi vật ở đây chỉ là bụi
bặm và xưa cũ.

Lối ăn mặc giản dị của Thelma Davis trông cũng phù hợp với cái khung

cảnh này. Nàng mặc một chiếc sơ mi trắng bên trên chiếc jupe màu xanh
đậm. Tóc nàng vàng nhưng là một màu vàng dịu dàng chứ không bốc lửa.
Thất vọng, Polnik đành lặng im sau khi đã chăm chăm nhìn nàng ta một hồi.

Thelma thắp một điếu thuốc và nôn nóng liếc nhìn tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.