ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 101

“Không.” Del nói. Anh không muốn tin. Anh và Celia vừa mới đến nhà

Faz để ăn đồ nướng vào cuối tuần trước. Họ đã uống Chianti và ăn thịt thăn
lợn ở sân sau.

Faz gật đầu, như thể cũng đang cố gắng chấp nhận sự thật này. “Cô ấy có

một khối u trong vú.” Ông ngừng lại để hít vào một hơi thở sâu. Hơi thở
rung lên trong ngực ông, giống như thuốc độc. Ông nhanh chóng thở ra.
“Sáng nay chúng tôi đã quay trở lại để chụp thêm nhũ ảnh và siêu âm.
Chúng tôi đã ngồi trong phòng khám của bác sĩ, chờ đợi, cố gắng không
nghĩ về nó quá nhiều – cố gắng không rút ra bất cứ kết luận nào, cậu hiểu
chứ? Thế rồi bác sĩ X-quang bước vào, ông ta mở các hình ảnh chụp X-
quang trên một cái máy tính và dùng đầu bút để chỉ vào một khu vực nhỏ
đen sì ở mô vú của cô ấy. Thứ đó giống như một hòn sỏi vậy, Del ạ. Nó
chẳng to lắm. Nhưng ông bác sĩ ấy… ông ta không nói giảm, nói tránh gì
cả. Ông ta nói thẳng với bệnh nhân để bệnh nhân không hiểu lầm điều gì.
Và ông bác sĩ ấy… ông ta đã nhìn thẳng vào Vera và nói: Chị bị ung thư.”

“Faz, tôi rất tiếc.” Del nói, bối rối không biết phải an ủi cộng sự của

mình thế nào và cố gắng kìm nén cảm xúc.

“Như thế đấy.” Faz nói. “Như thế đấy, ông ta nói: Chị bị ung thư.” Faz

ngoảnh đầu sang nhìn Del. Mảng da bên dưới mũi ông đỏ ửng và đôi mắt
ông ầng ậng nước. “Hãy tưởng tượng rằng cậu muốn tức giận, cậu hiểu
chứ? Cậu muốn nổi điên lên với thứ gì đó, vời ai đó, nhưng cậu không thể,
bởi vì đó chỉ là một trong những thứ ấy, cậu biết chứ? Một trong những thứ
chết tiệt.” Ông đấm vào táp lô, rồi đấm vào cánh cửa. Chiếc xe rung lên
lạch cạch. Del để mặc ông trút cảm xúc. Faz khẽ nói. “Tùy số phận định
đoạt.” Ông thở ra một hơi, nhìn ra ngoài kính chắn gió trước mặt, đôi mắt
lơ đãng. “Tôi có cảm giác mọi thứ đều không phải là thật, như thể sáng nay
tôi không hề có mặt ở trong căn phòng đó, và ông ta không phải đang nói
về Vera của tôi. Tôi đã cảm thấy tê liệt. Bây giờ tôi vẫn cảm thấy như vậy.”

Del đã đi chung xe với Faz hơn hai mươi năm nay, và trong suốt quãng

thời gian đó, họ chưa bao giờ rơi vào tình trạng không có chuyện gì để nói,
vậy mà bây giờ anh phải nghĩ nát óc để tìm cho ra một câu nói thích hợp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.