ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 102

Biết nói gì bây giờ? Tôi rất tiếc thì có vẻ quá đơn giản, quá hiển nhiên, là
điều mà chỉ một thằng ngốc mới nói. Anh vẫn im lặng.

“Sau đó, họ đã làm sinh thiết.”
“Họ đã trả kết quả chưa?”
“Mấy ngày nữa mới có kết quả, nhưng bác sĩ X-quang đã nói rất thẳng

thắn. Ông ta nói chúng tôi nên tìm một bác sĩ chuyên khoa ung thư ngay lập
tức và quyết định lựa chọn một liệu trình điều trị.”

“Nghe này, Faz, tại sao anh còn đi làm? Hãy nghỉ phép một thời gian để

ở bên Vera.”

Faz lắc đầu. “Tôi đã định làm thế, Del ạ. Tôi đã bảo Vera rằng tôi sẽ xin

nghỉ một thời gian, nhưng cô ấy nói nếu hai người chúng tôi cứ ngồi quanh
ngồi quẩn để lo lắng về nó thì cũng sẽ không thay đổi được kết quả hay
khiến tâm trạng chúng tôi cảm thấy khá hơn. Điều đó sẽ chỉ khiến chúng tôi
cảm thấy khổ sở hơn mà thôi. Cô ấy bảo tôi cứ đi làm, và cố gắng không
nghĩ gì đến nó.”

“Đúng là giọng điệu của Vera nhỉ.” Del nói.
“Cô ấy cứ làm như tôi có thể làm được như lời cô ấy nói vậy, cậu hiểu ý

tôi chứ?”

“Chà, có thể chị ấy nói đúng đấy.” Del nói. “Cả hai chúng ta đều có tâm

trạng khá hơn khi chúng ta làm việc. Giống như lúc tôi ly hôn, anh còn nhớ
không? Hoặc khi Allie mất.” Allie là cô cháu gái mười bảy tuổi của Del, đã
mất vì dùng heroin quá liều. “Mọi chuyện khá hơn khi tôi làm việc. Tôi biết
chuyện này không giống như vậy, Vera là vợ anh, nhung… Chết tiệt, anh đã
dành quá nhiều thời gian ở bên Vera và chị ấy ắt hẳn không thích anh nữa,
đúng không?”

Faz nhoẻn miệng cười, nhưng nụ cười có vẻ gượng gạo và rầu rĩ. “Tôi

không biết tôi sẽ sống thế nào nếu thiếu cô ấy, Del ạ.” Cơ thể ông rung lên
và ông ngồi dậy, như thể đang cố gắng kiềm chế thứ gì đó khủng khiếp ở
bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.