ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 104

CHƯƠNG 16

Khi Tracy và Katie Pryor lái xe về phía đông qua cây cầu 520, các ô cửa sổ
của những ngôi nhà sang trọng dọc theo bờ hồ Washington lấp lánh phản
chiếu ánh mặt trời đang nhạt dần. Phía xa xa, dãy núi Cascade lờ mờ ẩn
hiện.

Hai cô gái trẻ trong cửa hàng đã xác nhận lời khai của Aditi Banerjee

rằng Kavita đã không đi làm, và cô ấy không gọi điện để xin phép ông chủ
– cả hai hành động ấy đều không đúng với tính cách của cô gái mà Aditi và
hai nhân viên bán hàng đã miêu tả – chín chắn, thông minh, hơi bướng bỉnh
và có chí tiến thủ.

Khi Tracy tới đầu phía đông của cây cầu, cô cố gắng kìm nén những ý

nghĩ tiêu cực và tính toán xem cách nào là tốt nhất để nói chuyện với gia
đình Mukherjee. Tracy hiếm khi tới nhà ai để báo tin tốt. Faz từng nói rằng
một điều tra viên gọi điện để thông báo về một thành viên nào đó trong gia
đình thì cũng giống như nhà sản xuất chương trình 60 phút gọi điện để mời
bạn tham gia chương trình của họ vậy. Cảnh sát đến nhà hiếm khi vì một lý
do gì tốt đẹp, bất kể họ viện cớ ra sao.

Gia đình Mukherjee sống ở một khu vực có tên là Cherry Crest. Đây là

một nơi có cây cối rậm rạp, trông như là khu vực dành riêng cho những
người cưỡi ngựa, và nằm gần một công viên của bang. Các ngôi nhà tọa lạc
trên những lô đất lớn bao quanh bằng hàng rào. Tracy đánh xe đi xuôi theo
một con đường không có vỉa hè. Những tia nắng mảnh mai chiếu xuyên
qua những nhành cây thường xanh, thủ du và phong, hắt bóng xuống mặt
đường nhựa. Những thùng rác màu xanh lục và xanh lam được xếp gọn
gàng chờ người đến đổ, đại khái đánh dấu vị trí của từng lối xe chạy vào
nhà. Tracy rẽ vào địa chỉ đã định sẵn và đỗ xe bên ngoài ngôi nhà một tầng
lợp ván lá sách bằng gỗ sẫm màu, nằm nép mình trong một lùm cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.