ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 120

“Quả là sáng suốt khi cậu để nguyên mác giá.” Faz nói. “Tôi nghĩ cậu có

thể phải trả nó lại đấy. Nó sẽ chẳng chui lọt qua cửa sau nhà cậu đâu.”

Jimmy Nhỏ gật đầu. “Đúng thế. Có lẽ tôi sẽ thả nó xuống qua ống khói,

giống như ông già Noel ấy.” Gã thợ xăm lại tiếp tục công việc của mình.
“Ông có muốn xăm hình không, điều tra viên? Năm nào tôi cũng xăm một
hình vào ngày sinh nhật. Julio là tay thợ xăm tốt nhất ở đây đấy. Tôi sẽ sắp
xếp cho ông được xăm miễn phí.”

Faz lắc đầu. “Tôi chưa bao giờ mê trò đó, Jimmy ạ. Vào ngày sinh nhật,

tôi chỉ đi ăn tối thôi.”

“Tôi có thể nhận ra điều đó, ôi trời. Ông có vẻ đã tăng cân rất nhiều kể từ

lần cuối tôi gặp ông.”

“Không phải đâu, chỉ có cậu hồi đó nhỏ hơn bây giờ nhiều thôi. Vóc

dáng tôi trước giờ vẫn luôn như thế này mà.”

Jimmy Nhỏ cười và nhìn Del. “Ai đây, em trai ông à? Sao ông không gầy

như ông ta nhỉ?”

“Chắc là do gene xấu.” Faz đáp.
“Ông phải cẩn thận đấy. Ông sẽ bị đau tim hoặc đột quỵ đấy, ôi trời.”
Faz chỉ tay. “Tôi thích hình xăm cha cậu. Giống lắm.”
Jimmy Nhỏ không nhìn xuống hình xăm trên ngực mình. Nụ cười của

hắn tan biến. Tâm trạng hắn u ám đi. “Tôi xăm hình đó hồi tôi mười lăm
tuổi để luôn có thể nhớ mặt ông ấy. Thi thoảng tôi thấy khó mà nhớ được
bởi vì ông ấy mất lúc tôi còn quá nhỏ.” Hắn ngừng lại. Rồi hắn nói:
“Nhưng ông có vẻ vẫn ổn nhỉ. Tôi nghe nói bây giờ ông đã là một điều tra
viên án mạng sừng sỏ. Vậy hãy nói cho tôi biết đi, điều tra viên Fatso. Sao
ông lại đến bữa tiệc sinh nhật của tôi? Ông đang tìm kiếm một kẻ giết
người ư?”

“Là Fazzio.” Del nhắc với giọng điệu mà Faz đã từng nghe. Đừng có dại

mà chọc giận Del. Anh sẽ tự tay phá tan cả bữa tiệc khi anh nổi giận đấy.

Jimmy nhìn sang Del. “Tôi đã nói thế còn gì. Có lẽ ông cần lấy ráy tay

đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.