ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 184

hố ẩn dưới đám cây cỏ. Đường kính của cái hố chừng một mét hai.

Linh cảm không tốt của Tracy quay trở lại.
Tracy bò bằng cả hai tay hai chân tới mép hố. Pryor quỳ xuống bên cạnh

cô.

“Em vạch đám cây cỏ này ra đi.” Tracy nói.
Pryor vạch đám cây cỏ và Tracy chiếu đèn pin xuống cái hố tối om.

Luồng sáng của ngọn đèn dồn tụ vào thi thể bị gãy gập dưới đáy hố, đầu
nghẹo sang bên phải, mái tóc sẫm màu lòa xòa như những chiếc rẻ quạt,
che phủ phần lớn gương mặt cô gái trẻ.

Họ đã tìm thấy Kavita Mukherjee.

Faz lảo đảo va vào bức tường ở phía bên kia hành lang. Ông đã cố gắng
quay đầu lại và nhìn thấy một người bước ra từ cánh cửa của căn hộ kề bên
ngay khi ba tiếng súng inh tai vang lên trong hành lang kèm theo ba ánh
sáng chớp lóe. Ông bật người rời khỏi bức tường, cố gắng lấy lại thăng
bằng.

Andrea Gonzalez đang đứng trước mặt ông, miệng cô ta cứ mở ra rồi

khép lại, dường như đang gấp gáp nói điều gì đó, nhưng Faz không thể
nghe thấy lời cô ta. Tiếng ong ong trong tai phải của ông đã át đi tất cả các
âm thanh khác, và ông có cảm giác mình như đang xem một bộ phim câm.
Từng cử động như đang diễn ra qua một lớp chất lỏng dày, trong vắt.
Gonzalez lại đẩy ông, lần này là dọc theo bức tường, xa khỏi cánh cửa và
đường đạn có thể có nếu bên trong căn hộ vẫn còn những tay súng khác.

Ông bắt đầu nghe thấy giọng cô ta. “… ổn không? Anh có ổn không?”

Cô ta hỏi giữa tiếng la hét của một người phụ nữ và tiếng khóc của một đứa
trẻ, có lẽ là từ bên trong căn hộ.

“Tôi ổn. Tôi ổn.” Ông nghe thấy mình nói. Qua cái vẻ nhăn nhó của

Gonzalez, ông suy ra được rằng mình đang hét lên.

Một thanh niên gốc Mỹ Latin đang nằm sõng soài trên sàn gạch, máu

thấm đẫm cái áo ba lỗ màu trắng của cậu ta và đang chảy thành dòng theo
những vết rạn và đường vải nối. Chiếc quần jean của cậu ta trễ xuống dưới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.