ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 228

“Anh chắc chắn. Em biết chuyện này là thế nào mà. Tất cả chỉ là quy

trình thôi – những cái vòng mà anh phải nhảy qua. Anh chắc chắn việc này
sẽ được đưa lên một ủy ban xét duyệt và anh sẽ được tuyên bố vô tội. Đi
ngủ thôi. Mọi chuyện sẽ ổn cả mà.”

Faz thấy mừng vì đèn đang tắt và Vera không thể nhìn thấy khuôn mặt

ông. Ông nghĩ mình là một điều tra viên giỏi, nhưng Vera có thể đọc được
những biểu cảm trên mặt ông như một cuốn sách mà bà đã đọc đi đọc lại
biết bao lần. Ông lại nghĩ về buổi tối hôm nay, có thể nào ông đã hét lên từ
Súng! không? Có thể nào chính ông đã nhớ nhầm những gì đã xảy ra? Lúc
đó ông đang mệt mỏi và căng thẳng, lại còn lo lắng cho Vera nữa. Có thể
lắm, nhưng… Không, ông không thể hình dung ra mình đã làm vậy.

“Vic? Có gì không ổn à?” Vera hỏi.
Ông muốn nói ra những nỗi nghi ngờ này với bà. Vera không bao giờ để

ông suy nghĩ quá lên về mọi chuyện. Nhưng lần này ông không thể làm
vậy. Ông không thể tạo ra thêm những mối lo lắng cho bà.

“Không. Không có chuyện gì đâu.”
“Bởi vì anh chưa đánh răng.” Bà nói. “Và anh không cởi tất trước khi

ngủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.