ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 97

Hai cô gái nhìn nhau nhưng Lindsay là người lên tiếng: “Tôi nghĩ là

không. Chị ấy chưa bao giờ kể về bạn trai.”

“Cô ấy là một cô gái xinh đẹp.” Tracy nói.
“Ôi, Chúa ơi.” Lindsay đáp, trở nên hoạt bát hơn. “Chị ấy rất xinh đẹp.

Tôi nghĩ ông chủ của chúng tôi thuê chị ấy bởi vì chị ấy mặc đồ ở đây rất
đẹp. Quần áo ở đây gần như là được thiết kế cho những cô gái cao ráo, chị
biết đấy. Kavita rất cao, giống như chị vậy.”

“Có chàng trai nào vào đây và bắt chuyện với cô ấy không?” Tracy hỏi.
“Lúc nào chẳng có.” Charlotte nói. “Họ là sinh viên ở trường đại học và

tán tỉnh tất cả chúng tôi, rủ chúng tôi đến những bữa tiệc của họ, đại loại
vậy.”

“Kavita có bao giờ nhận lời không?”
“Chúa ơi, không.” Lindsay nói, trông có vẻ ngỡ ngàng trước câu hỏi ấy.

“Nhưng chị ấy không cư xử thô lỗ. Chị ấy chỉ đưa đẩy với họ một chút,
nhưng không phải theo kiểu dễ dãi, lả lơi, chị biết chứ? Họ sẽ mua áo và
những thứ đại loại vậy, nghĩ rằng có lẽ chị ấy sẽ đi chơi với họ. Nhưng chị
ấy chẳng bao giờ đi cả. Chị ấy sẽ nói với họ rằng chị ấy có hẹn rồi hoặc chị
ấy phải làm việc.”

“Có ai trong số họ hiểu lầm về cách xử sự đó của cô ấy không?”
“Hiểu lầm ư?” Lindsay hỏi.
“Có ai đó từng khó chịu hay tức giận không? Hay nói gì đó với cô ấy?”

Tracy hỏi.

“Ý chị là giống như một kẻ bám đuôi?” Charlotte hỏi.
“Hoặc một kẻ đáng sợ như thế?” Pryor nói.
Hai cô gái trẻ nhìn nhau rồi lắc đầu. “Không hẳn. Ý tôi là, họ biết Kavita

nằm ngoài tầm với của họ, chị biết chứ? Các chàng trai đều biết điều đó,
nhưng có vài người thì cho rằng có làm sao đâu, thử một lần thì có chết ai.
Sao thế, đã có chuyện gì xảy ra với chị ấy à?” Lindsay hỏi.

“Chúng tôi đang cố tìm hiểu điều đó đây.” Pryor nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.