ĐẮM SAY - Trang 112

Ở khắp nơi... khắp nơi... mùi hương choáng ngợp của thông - ngọt ngào,

tươi mát và cần thiết.

Trước khi có thể kiểm soát bản thân, một cảm xúc kỳ diệu tràn ngập từ

những gì đang chứng kiến lóe lên trong mắt cô. Vì đây có lẽ là lần đầu tiên
trong cuộc đời, cô được tận mắt chiêm ngưỡng một cảnh đẹp toàn diện như
vậy. Trong giây phút ngắn ngủi, Karl Lindstrom đọc được những xúc cảm
trên khuôn mặt cô và biết rằng cô đang cảm nhận được những điều anh cảm
nhận khi cái cây đã hoàn toàn đổ xuống đất, ngọn cây nằm xa tận chỗ gốc
cây sồi - một sự thỏa mãn hoàn toàn. James sực tỉnh và đi lại phía Karl,
nhảy chân sáo, tay vỗ bôm bốp, và cậu không giấu được vẻ hoan hỉ, "Ôi
chao! Đúng là phép màu! Khi nào em mới có thể làm được như anh?".

Karl cười khi anh chầm chậm tiến lại và thúc nhẹ cán rìu vào cậu bé.

"Anh nghĩ em sẽ thấy cái cây này chẳng là gì khi chúng ta xong việc, phải
không Anna?" Anh miễn cưỡng chia sẻ cảm xúc thân thuộc của hai chị em.

"Anh định đốn bao nhiêu cây trước khi xong việc?", cô hỏi, đi lại gần

anh hơn trong khi vẫn còn vẹn nguyên nỗi kinh ngạc vì cảnh tượng trước
mắt.

"Càng nhiều càng tốt", anh trả lời, "trong khi đó thì hai người sẽ giúp

anh nhặt những cành cây nhỏ kia và kéo gỗ về phía đường mòn. Bây giờ,
chúng ta phải tách cành và xẻ gỗ ra".

"Xẻ gỗ?", James hỏi kỹ lại.

"Chúng ta sẽ chặt gỗ ra theo chiều dài mà chúng ta mong muốn."

Họ cùng nhau làm việc, sử dụng rìu để chặt những cành nhỏ trên thân

cây.

Anna được giao nhiệm vụ đem những cành cây này ra một chỗ khác và

chất đống chúng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.