ĐẮM SAY - Trang 166

Cô nheo mắt nhìn chồng mình, làn da anh rám nắng, khuôn mặt tươi

cười rịn mồ hôi, những lọn tóc ngỗ nghịch phủ quanh hai thái dương. Cô tự
hỏi vì sao cô lại may mắn đến như vậy? Trái tim cô đập trong niềm hứng
khởi khi cô nhìn anh, tay anh cầm chặt cán rìu, đôi mắt màu xanh nghiêng
nghiêng nhìn cô. Cô nhút nhát đưa tay chụp lấy lưỡi rìu nhưng anh đã túm
lấy hai chân và kéo mạnh trong một cơn mưa của bụi gỗ. Cô gần như bay
lên không trung trong khi anh ôm lấy cô bằng tay còn lại, kéo cô lại gần
phía hông mình, nhìn xuống cô và cười. Cô nhìn lên anh và cũng không thể
giấu được nụ cười.

James cười, nhìn họ và nói, "Em sẽ đi dắt Belle và Bill."

Karl ngưng tay, ngước mắt nhìn mái tóc của Anna và đưa tay nhặt lấy

một cành thông nhỏ trên tóc cô.

"Em lôi thôi quá", anh cười và búng nó ra xa.

Cô lấy ngón trỏ của mình, chỉ vào thái dương của anh và lần theo vệt

mồ hôi trên cạnh của mái tóc. "Anh cũng vậy thôi", cô đáp lời anh. Sau đó,
cô đặt ngón tay lên đầu lưỡi, đôi mắt nâu không rời khỏi anh, cô mở to đôi
mắt trước khi duyên dáng quay vòng vòng.

Họ đi xuống đồi, cả "năm người", Anna tuyên bố rằng cô chưa từng

thấy họ đi chậm như thế này; cô nghĩ chắc chắn mình sẽ ngã gục ngay trước
cửa nhà nếu họ không đi nhanh hơn. Cùng một nụ cười ranh mãnh, Karl
nhắc cô rằng vì sức khỏe của lũ ngựa nên họ không thể vội vàng. Cô bước
nhanh hơn lên phía trước Karl với những bước chân thiếu kiên nhẫn, nhưng
vẫn đảm bảo họ không cách nhau quá xa.

"Anh định nấu món gì cho bữa tối?", cô hỏi người chồng đang bước

phía sau lưng.

Cô châm chích anh bằng một cái nhìn khô héo qua vai, sau đó, cô quay

lên và buông lời trách mắng, "Đừng tỏ vẻ thông minh, Karl."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.