ĐẮM SAY - Trang 167

"Anh nghĩ có ai đó đang tỏ vẻ thông minh ở đây trong khi cô ấy không

chịu nhìn lại xem mình đã biết nấu ăn hay chưa?"

Anna quay vòng tròn, bỏ qua vài bước và biện hộ với giọng điệu thành

thật nhất, "Em sẽ làm bất cứ điều gì để nấu được một bữa ăn ngon và khiến
cho ai đó phải thay đổi cái nhìn về mình."

"Bất cứ điều gì?", anh hỏi, sải bước dài để bắt kịp Anna, người đang đi

đột nhiên quay vòng tròn, không màng đến lời nói bóng gió của anh và cứ
tiếp tục nhắc đến bữa tối.

"Quay lại đây, Anna", anh nhẹ nhàng ra lệnh.

"Sao chứ?"

"Anh nói quay lại đây, quần áo em bám đầy mạt cưa kìa!"

Cô đi giật lùi xuống đồi để có thể nghe anh nói. Nhưng Karl đã bắt kịp

cô, tay anh vòng quanh ngực và bụng cô, kéo cô về phía mình. Với chiếc rìu
vác trên vai bên kia, họ đi xuống khoảng đất trống.

Tối hôm đói họ ăn một món ăn thịnh soạn với những lát thịt dăm bông,

món ăn chế biến nhanh nhất mà Karl có thể nghĩ đến. Anh lấy nó xưống từ
trên mái nhà suối, được treo dốc ngược xuống đất như một con dơi. Anh chỉ
cô cách làm nước sốt từ nước thịt đỏ với bột và sữa. Dùng với nước sốt là
khoai tây luộc mà cô đã cố gắng gọt vỏ cho thật đẹp - đây là công việc bếp
núc đầu tiên mà cô làm thành công và cảm thấy tự hào về nó.

Trong khi chuẩn bị bữa tối, Karl hăm dọa cô, "Chúng ta sắp hết bánh mì

rồi đấy. Ngày mai, sẽ chỉ em cách nướng bánh."

Chán nản, cô than vãn, "Ôi, không! Nếu em không thể làm bánh kếp thì

em cũng sẽ làm hư bánh mì thôi!"

"Sẽ mất thời gian nhưng em phải học thôi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.