ĐẮM SAY - Trang 29

may v á" .

Anh nghiền ngẫm vài lần trong im lặng, sau đó quay lại nhìn cô và tự

hỏi một người đàn ông ở tuổi anh có thể lên giường với một cô gái mười
bảy tuổi mà không có cảm giác cưỡng hiếp được sao? Mắt anh tiếp tục di
chuyển xuống ngực cô, sang phía James, rồi trở lại khuôn mặt cô. "Có vẻ có
nhiều thứ em không biết làm đấy!"

"Tôi có thể làm bất cứ thứ chết tiệt nào mà anh sai bảo, dù tôi mười bảy

tuổi hay không phải vậy." Nhưng cô đang cầu nguyện cho khuôn mặt mình
đừng ửng đỏ lên.

"Em nguyền rủa hay lắm nhưng tôi không cần người phụ nữ đến đây để

nguyền rủa." Anh tự hỏi làm cách nào để mình có thể sống sót nửa cuộc đời
còn lại với cái tính khí Ireland như thế? Anh tự hỏi làm cách nào để anh có
thể sống sót thêm một năm nữa với hai kẻ ngang bướng đến vậy? Tất cả
những gì anh chỉ nói là, "Tôi cần suy nghĩ thêm".

"Thưa anh...", James bắt đầu nói, "Anna và em...".

"Đừng làm phiền tôi khi tôi đang suy nghĩ", Karl ra lệnh. James và

Anna nhìn nhau qua khóe mắt. Họ nghĩ anh đang tập trung điều khiển cho
ngựa chạy nhưng anh chỉ tiếp tục suy nghĩ trong im lặng. Đó là cách sống
của anh, cách mà cha anh đã dạy anh, cách mà ông nội anh đã dạy cha anh.
Anh dành thời gian để cân nhắc vấn đề trước khi đưa ra quyết định, để khi
đối mặt với nó, anh luôn biết cách giải quyết. Anh ngồi im như tượng trong
khi chim chóc đang râm ran những câu chuyện kể đêm khuya êm dịu như
muốn ru lũ chim con vào giấc ngủ.

Buổi tối mùa hè đè nặng lên vai Anna và cô chợt nghĩ sao chẳng khi nào

mình nghe chim hót ở Boston? Nơi đó, cũng vào thời điểm này, âm nhạc sẽ
vang lên trong các quán rượu mở cửa mỗi đêm. Anna nhủ lòng rằng cô yêu
mến tiếng chim hót hơn. Trong thư, Karl cũng nói ở đây người ta sẽ nghe
nhiều tiếng chim hơn bất cứ nơi nào. Cô hy vọng mình sẽ có cơ hội sống ở
đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.