ĐẮM SAY - Trang 99

Anh có mùi hương của bọt cạo râu và thuốc lá nhưng môi anh có vị của
những cánh hồng.

Tại sao mình phải run sợ trước một người đàn ông có vị hoa hồng?,

nghĩ.

Nhưng cô vẫn run sợ. Cô biết rõ đàn ông sẽ làm gì với phụ nữ. Còn

người đàn ông này chỉ chọn cách chịu đựng. Nhưng anh sẽ quay lưng lại
với cô và cô sẽ không được cảm nhận hơi ấm của anh nữa.

"E... em xin lỗi, Karl", ngừng lại một chút, cô nói tiếp trong run rẩy, "và

cám ơn anh".

Sự thất vọng tràn vào từng mạch máu nhỏ của Karl. Nhưng anh vẫn

nâng cằm cô lên bằng sự chai sần nơi ngón trỏ. Cảm giác an toàn lướt qua
da thịt mỏng manh như sương mai của cô.

"Chúng ta còn nhiều thời gian mà, Anna. Bây giờ, em hãy ngủ đi." Sau

đó, anh đặt lưng xuống nhưng cảm thấy không thoải mái vì anh đã biết mùi
vị của da thịt cô.

Anna quay lưng lại, đối diện với bức tường, co người và kéo tấm chăn

lên cao. Một cảm giác lạ lẫm chạy khắp người như thể cô đang làm điều gì
đó sai trái nhưng lại không thể cắt nghĩa được đó là điều gì. Cô như muốn
khóc! Sau đó, cô quay sang và thì thầm, "Chúc anh ngủ ngon, Karl!".

"Chúc em ngủ ngon, Anna", anh nói nhanh.

Đối với Karl, đây không phải là một đêm ngon giấc. Anh nằm im như

tượng nhưng có một con người khác bên trong cứ như muốn thôi thúc anh
nhảy ra khỏi giường và chạy thẳng vào bóng tối lạnh lẽo, phủ đầy sương.
Và ở nơi đó, anh có thể nói chuyện với bầy ngựa hay nhúng đầu mình vào
thùng nước ở dòng suối, hay làm một điều gì khác! Nhưng anh vẫn nằm im
ở đó, không thể giữ yên tâm trí đang nổi loạn của mình. Bây giờ, anh đã
biết cảm xúc nơi da thịt cô, mùi vị môi cô, vóc dáng nhỏ nhắn của cô đang
nằm cong cong như nửa luống cày trong đống chăn bằng vỏ ngô. Bao lâu?
Bao lâu nữa đây? Bao lâu nữa thì anh mới có thể âu yếm vợ mình?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.