DẶM XANH - Trang 20

- Gã câm nín như một con cừu khi ra tòa ở Trapingus. - Dean nói. Anh ta
tháo cặp kính nhỏ không gọng xuống và bắt đầu chùi nó vào vạt áo. - Dĩ
nhiên người ta tròng dây xích vào gã nhiều hơn Scrooge thấy trên bóng ma
của Marley, nhưng gã có thể đá văng cả ma quỷ nếu gã muốn. Trò vặt thôi,
con trai.
- Tôi biết. - Tôi nói, mặc dù tôi không biết. Tôi ghét bị Dean Stanton qua
mặt.
- Đồ sộ, phải không? - Dean hỏi.
- Quả thế! Tôi đồng ý. - To lớn quái dị.
- Có lẽ phải nâng cấp Già Sparky lên thành Super Bake mới nướng được
hắn.
- Đừng lo cho Già Sparky. - Tôi lơ đãng nói. - Cụ ấy làm cho những gã to
xác thành bé tí.
Dean nhéo hai bên mũi, nơi có vài vết đỏ giận dữ vì đeo kính và gật đầu.
- Ừ. - Anh ta đáp. - Điều đó thì có thật, được lắm!
Tôi hỏi:
- Hai cậu có biết gã là người ở đâu trước khi đến... Tefton? Phải Tefton
không?
- Ừ. - Dean trả lời. - Tefton, ở hạt Trapingus. Trước khi gã đến đấy và làm
điều đã làm, dường như không ai biết. Gã chỉ lang thang khắp nơi, tôi đoán
thế. Anh có thể tìm hiểu thêm chút ít trên báo chí trong thư viện của trại,
nếu thật sự quan tâm. Có lẽ đến tuần sau họ mới dọn. - Anh ta toét miệng
cười. - Tuy nhiên, có lẽ anh phải lắng nghe anh bạn nhỏ kêu ca và rên rĩ trên
lầu.
- Dù sao có lẽ tôi cứ đi xem thử. - Tôi nói, và vào cuối chiều hôm ấy tôi làm
thật.
Thư viện của trại giam ở phía sau tòa nhà sắp trở thành xưởng sửa xe - ít
nhất là trên bản kế hoạch. Thêm thịt lợn chui vào túi ai đó, là điều tôi nghĩ
đến, nhưng thời kì đại khủng hoảng đang diễn ra nên tôi để bụng - theo cách
lẽ ra tôi nên kín miệng về Percy, nhưng đôi khi người ta không nín được.
Phần lớn tai vạ của một con người do miệng lưỡi hắn gây ra, hơn là do cái
của nợ. Và dù sao thì xưởng sửa xe đã không bao giờ hình thành - mùa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.