DẶM XANH - Trang 84

Chương 10

Khi tôi mười tám tuổi, chú Paul của tôi - người mà tôi được đặt tên theo -
chết vì một cơn đau tim. Mẹ và bố đưa tôi cùng đến Chicago để dự tang lễ
và thăm viếng họ hàng bên bố, trong số họ có nhiều người tôi chưa bao giờ
gặp. Chúng tôi đi gần một tháng. Về một số mặt nào đó, chuyến đi quả là
tốt đẹp, một chuyến đi cần thiết và hấp dẫn, nhưng ở một mặt khác, nó lại
tồi tệ. Bạn thấy đấy, tôi đã yêu sâu đậm cô gái trẻ, người sẽ trở thành vợ tôi
hai tuần sau ngày sinh nhật thứ mười chín của tôi. Một đêm kia, khi nỗi
khao khát nàng như cháy bỏng trong tim và tâm trí tôi, tôi đã viết cho nàng
một lá thư dường như vô tận - tôi trút trọn tâm hồn mình vào lá thư, không
hề xem lại những gì tôi đã nói vì sợ nỗi nhút nhát sẽ buộc tôi dừng tay. Tôi
không dừng tay, và khi một giọng nói trong đầu tôi ầm ĩ phản đối rằng việc
gửi đi một lá thư như vậy là điên rồ, rằng tôi sẽ dâng con tim thơ ngây cho
nàng nắm trong tay, tôi đã lờ nó đi, theo kiểu trẻ con nín thở làm ngơ các
hậu quả. Tôi thường thắc mắc không biết Janice còn giữ lá thư không,
nhưng chưa bao giờ đủ can đảm để hỏi. Tất cả những gì tôi biết chắc là
không tìm được nó khi lục lọi vật dụng của nàng sau tang lễ, và dĩ nhiên
bản thân nó không có ý nghĩa gì. Tôi cho rằng mình không bao giờ hỏi vì sợ
phát hiện lá thứ nồng cháy đó đối với nàng có ít ý nghĩa hơn đối với tôi.
Lá thư dài bốn trang. Tôi nghĩ sẽ không bao giờ viết thứ gì dài hơn nữa
trong đời, và bây giờ hãy nhìn đây. Vẫn chưa thấy bóng dáng của tất cả
những dòng này và đoạn kết. Nếu biết trước câu chuyện sẽ dài đến mức
này, hẳn tôi đã không bắt đầu. Điều tôi không nhận ra là việc viết văn đã
mở ra biết bao cánh cửa, như thể cây bút máy cũ của bố tôi không phải là
bút, nhưng là một thứ chìa khóa vạn năng kì diệu nào đó. Con chuột có lẽ là
thí dụ hay nhất về điều tôi đang nói đến - Steamboat Willy, ông Jingles, con
chuột trên Dặm Đường Xanh. Trước khi bắt đầu viết, tôi chưa hề nhận thức
được tầm quan trọng của cậu ta. Chẳng hạn, cái vẻ dường như cậu ta đi tìm
Delacroix trước khi Delacroix đến - dù sao, tôi không nghĩ điều đó từng
xuất hiện với tôi, trong tâm thức của tôi, cho đến khi bắt đầu viết và nhớ lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.