ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 227

thành để xem hành hình. Như một làn sóng dâng lên, đám đông khép
chặt lại trước mặt Thẩm Phong, ép chàng vào giữa rồi cuốn chàng
đi theo.

Giàn hành hình đã dựng lên giữa chợ. Dù ở trong khu đông đúc

nhất của đô thành nhưng nơi hành hình vẫn không một bóng người
và đầy tang tóc, chỉ có chó và mèo hoang qua lại. Thậm chí, vào
những đêm trăng tròn, không ai dám đi qua đó, sợ rằng những hồn
ma sẽ xuất hiện sau những lan can nhuốm đầy máu và những mẩu
sọ người. Binh lính xua đuổi lũ chó mèo đang phơi nắng. Lũ súc vật
gầm gừ rồi đi ra xa nằm. Bị kéo về phía trước, cặp trai gái khập
khiễng đi tới giàn hành hình. Bất ngờ, Chu Bảo ngã khuỵu xuống,
làm người nữ tu cũng bị lăn ra đất la lên dù miệng đang bị nhét giẻ.
Binh lính lấy giáo đâm họ. Họ co rút người lại. Chân họ giãy đành
đạch. Mặt họ đầy nước mắt và mồ hôi rực sáng lên như hai tấm
gương. Vừa gượng đứng lên họ đã khuỵu xuống lần nữa. Binh lính
nắm sợi dây siết cổ lôi họ đi về phía giàn hành hình. Họ để lại sau
lưng một vệt dài màu đỏ thẫm.

Những tiếng cười cất lên.

- Lũ nhát gan… chúng tè ra quần rồi…

Một giọng như sấm át hết tiếng xì xầm:

- Tránh ra! Đao phủ tới!

Thẩm Phong quay lại. Hai người đàn ông, cha và con, mặc đồ

đen, tay áo dài, đang chen qua bức tường chật cứng người hiếu kỳ.

- Cho qua! Cho qua! - Người già hơn vừa la vừa đẩy đám đông

trước mặt.

Ai đó hét vào ông ta:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.