ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 270

trắng rồi đặt lên chiếc bàn thấp trước mặt nàng. Hắn đặt trên
dải lụa không tì vết này một lọ nước có nút đóng kín.

- Nô tài kính chúc Hoàng Thái hậu thượng lộ bình an.

Hắn dập trán xuống đất rồi trở gót lui ra trong tiếng sột soạt

của vải vóc.

Nàng không thấy tức giận, cũng không thấy đau lòng.

Chắc trời đang giữa trưa nhưng trong phòng tối om.

Giữa chiếc bàn phủ lụa trắng, lọ thuốc làm từ gốm màu ngọc

tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ. Qua đường cong khéo léo và màu sắc tinh
xảo chuyển từ xanh sang lục, nàng biết đó là một vật được nung
trong lò thượng trong cung, lấy lửa từ những cây trăm tuổi. Tuy
nhiên, sự hòa hợp của hình dáng và màu sắc bị phá vỡ bởi một cái
nút nhô lên. Đỏ thẫm như giọt máu, có lẽ nó được làm từ một viên đá
hồng ngọc lớn. Ngay cả đối với các tội đồ kết án tử, các hoàng đế
Trung Hoa không quên thể hiện sự giàu có và quyền lực của mình
qua từng vật dụng mang từ trong điện ra, dù nó có nhỏ đến mấy
chăng nữa.

Tên thái giám mà Nghĩa Long phái đến lại thắp lên những ký ức

nàng đã phá hủy thành tro. Hai mươi năm trước, bị đày khỏi Tử Cấm
Thành, nàng đã ở trong Ngô quận với con trai và một vài tỳ thiếp của
nó. Nghĩa Phù đã giải hòa với nàng, coi nàng như mẹ chứ không còn
là một hoàng thái hậu chuyên chế. Ngô quận có kênh đào ngang dọc
và các tòa nhà mái cong, trôi giữa sắc tím của hoa lệ quyên và sắc
xanh ngọc của nước. Những chiếc cầu ở đó hình bán nguyệt, những
cây liễu rũ xả tóc dài hứa hẹn một cuộc đời bình yên và hạnh phúc,
tránh xa mọi náo động của triều đình. Hôm đó, Nghĩa Phù đang
ngồi chơi đàn cổ cầm trong vườn, mặc chiếc áo vải mịn nhiều lớp
để tất cả những sắc màu và đường thêu đều nhìn xuyên thấy. Mi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.