ĐÀN HƯƠNG HÌNH - Trang 180

nhào ra khỏi lòng ông, chạy đến chỗ hai con đang gào khóc. Nàng đứng đó,
nhìn không chớp mắt tên Đức co giật từng cơn.
Đứng trước thân hình tên Đức như một con rắn chết, ông mơ hồ cảm thấy
đại họa sắp tới gần. Nhưng trong lòng ông, công lý đang lên tiếng biện hộ
cho ông: chúng tròng ghẹo vợ tui, tay chúng đã thọc vào đũng quần của vợ
tui. Chúng đã làm tổn thương con cái tui. Do vậy tui mới đánh hắn. Nếu
như hắn thọc tay vào đũng quần vợ anh thì anh có để yên không? Lại nữa,
tui không định đánh chết hắn, chẳng qua là cái đầu hắn mềm quá. Ông cảm
thấy mình không có gì sai, tình lý đúng cả. Bà con xung quanh có thể làm
chứng. Những công nhân làm đường có thể làm chứng. Các vị có thể hỏi
cái ông kỹ sư kia, chỉ cần ông ấy có lương tâm, ông ấy cũng có thể chứng
minh, rằng các ông ấy chọc ghẹo vợ tui trước, hạ nhục vợ tui, bấn quá tui
mới dùng gậy đánh ông ấy. Dù rằng cảm thấy tình lý trong tay, nhưng hai
chân ông vẫn nhũn ra, miệng vừa khô vừa đắng, cái cảm giác đại họa sắp
choán hết trong đầu ông, đuổi không đi, khiến ông không còn khả năng tư
duy phức tạp. Người xem rất đông, lặng lẽ bỏ đi hết. Hàng quán hai bên
đường vội vã dọn hàng, xem ra họ muốn rời khỏi đây, càng sớm càng tốt.
Dọc hai bên phố, mới giữa trưa mà các cửa hiệu đều đóng cửa, lạii còn treo
biển đang kiểm kê. Đường phố bỗng trở nên rộng hơn rất nhiều. Gió heo
may tràn về, thổi tróc cây bay lá trên đường phố thênh thang. Vài con chó
màu lông bẩn mắt, nấp trong ngõ, sủa ran.
Ông đâm hoảng khi nhận ra rằng, gia đình ông hình như đang ở giữa sân
khấu, mọi người đang xem ông biểu diễn. Những ánh mắt nhìn trộm qua kẽ
hở của các cửa hiệu xung quanh qua ô cửa của các nhà phố bên, và từ các
xó xỉnh khác. Vợ ôm hai đứa nhỏ, run cầm cập trong gió lạnh. Nàng nhìn
ông bằng cặp mắt đáng thương, van xin ông hãy thông cảm và tha thứ cho
nàng. Hai đứa trẻ rúc đầu trong vạt áo mẹ như hai con chim non quá khiếp
hãi, bạ đâu rúc đấy. Trái tim ông như bị cứa bằng lưỡi dao cùn, đau cùng
cực. Mắt cay, sống mũi cay cay, một tình cảm bi tráng dâng lên, ông đá tên
kỹ sư một cái, chửi: Mẹ mày, giả vờ chết phải không? Ông ngẩng đầu lên,
cao giọng nói với những cặp mắt lén lút xung quanh:
- Chuyện hôm nay, bà con đã thấy hết. Nếu quan phủ có hỏi, xin bà con hãy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.