đận này, ông sẽ đưa vợ con đi thật xa.
Điều kinh khủng nhất đã xảy ra. Ông trông thấy hai tên lính Đức kẹp chặt
hai tay vợ ông, lôi lên đê. Vợ ông gào lên, hai chân kéo lê trên mặt đất. Hai
đứa trẻ, bị một tên Đức hộ pháp cầm chân xách ngược như người ta xách gà
xách vịt, đem lên mặt đê. Chú Thạch Đầu tuột khỏi tay một lính Đức, hình
như còn cắn nó một miếng. Ông trông thấy cái thân hình bé nhỏ và đen thủi
của Thạch Đầu cứ lùi, lùi nữa, cho đến khi lưng chú chạm mũi lê của thằng
lính Đức đứng sau, lưỡi lê lóe sáng dưới nắng, xuyên qua người chú.
Hình như chú kêu lên một tiếng, hình như chẳng có tiếng kêu gào nào phát
ra, như một quả bóng màu đen, chú lăn lông lốc xuống sông. Tôn Bính dán
mình trên cây, mắt tối sầm khi nhìn thấy bãi máu trên đê.
Bọn Đức đã rút hết lên mặt đê, có tên quì một chân, tên thì đứng, nâng súng
nhằm bắn người trong trấn. Chúng bắn rất chuẩn, gần như mỗi phát là một
người gục xuống hoặc bật ngửa, trên đường cũng như trong sân. Quân
Thanh cầm đuốc đốt nhà ông. Lúc đầu khói đùn lên như một cái cây vươn
thẳng lên trời, tiếp theo là đám lửa phừng phừng màu vàng kim. Ngọn lửa
reo phần phật, nổ ran như pháo tép. Đột nhiên trời nổi gió to, khói lửa ngả
nghiêng hết đông sang tây, mùi khét, mùi bụi đất bay tới trước mặt ông.
Chuyện càng kinh khủng hơn đã xảy ra. Ông trông thấy lính Đức giằng kéo
vợ ông đến quần áo rách bươm, cuối cùng, vợ ông không còn mảnh vải che
thân… Ông đập trán vào cành cây đến tóe máu, miệng cắn ngập vỏ. Trái
tim ông như quả cầu lửa bay sang bờ bên kia, còn cơ thể ông thì như trói
chặt vào thân cây, cứng đờ như đã chết. Người Đức cầm tay chân đánh
võng cái cơ thể trắng phau của vợ ông rồi lẳng xuống dòng sông Mã Tang,
không một tiếng động, nước sông im lặng tung bọt trắng, vợ ông chìm
ghỉm. Cuối cùng, lính Đức dùng lưỡi lê xộc hai con ông cũng quẳng xuống
sông. Trước mắt ông toàn một màu máu, ông như bị ma ám trong cơn ác
mộng, lòng như lửa đốt, tay chân cứng đờ. Ông cố sức vùng vẫy, cuối cùng
bật ra được một tiếng kêu, cơ thể được giải phóng. Ông cố sức chồm lên
làm gãy mấy cành cây, rồi nặng nề rơi xuống cát ẩm.