ĐÀN HƯƠNG HÌNH - Trang 187

Mạc Ngôn

Đàn Hương Hình

II. Bụng Heo

II-Chương 4

ĐÀN TẾ THẦN

Ông mở mắt, thấy tia nắng lọt qua một chạc

cây, rọi xuống. Cảnh tượng mà ông mục kích trên cây, lại thoáng hiện trong
đầu, nỗi đau của ông chẳng khác con trâu lúc bị thiến, rúm người lại. Từ
giờ phút này trở đi, trong tai ông ầm ầm như tiếng gõ cấp tập của trống và
thanh la, y như màn dạo đầu của một vở Miêu Xoang. Tiếp theo là tiếng dài
lê thê của sáo và kèn bầu, mở đường cho dàn miêu cầm liên miên bất tận
những điệp khúc. Những âm thanh làm bạn với ông suốt nửa đời người,
giúp ông thuần hóa nỗi đau sắc nhọn trong tim, như gạt đi mỏm nhọn của
núi cao, lấp bằng vực sâu nghìn trượng, biến nỗi đau thành cao nguyên
mênh mông. Từng đàn chim thước bay lượn rất kịch tính, đệm cho cho dàn
nhạc trong lòng ông. Chúng như những cụm mây nhỏ có màu lam của ngói
lưu ly, nhẹ nhàng bay lượn. Còn như tiếng mổ cốc cốc không mệt mỏi của
con chim gõ kiến thì đúng là nhịp phách, cầm trịch tiết tấu của bản nhạc.
Tơ liễu phất phơ trước làn gió nhẹ, y như bộ râu đẹp của ông khi xưa…
Tui tui tui cầm ngược cây côn… mình giắt yêu đao sắc như nước… đi một
bước kêu trời… đi hai bước hận đời… Tui tui tui bước gấp, đường mòn heo
hút còn xa lắc…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.