ĐÀN HƯƠNG HÌNH - Trang 311

Viên đại nhân dự báo mãi không thấy tới. Chẳng lẽ đó chỉ là mười lượng
bạc thưởng của Thiết đại nhân? Không phải, chắc chắn là không phải. Viên
đại nhân thưởng ta một trăm lượng ta còn không lấy cơ mà! Mười lượng thì
có gì ghê gớm mà bảo đại hỉ! Ta tin chắc đại nhân không nói chơi, đại nhân
với ta là mối giao tình cũ, ngài không để ta mừng hụt.
Buổi tối mồng hai tháng Hai, Tôn Lang Trung đích thân truyền đạt, yêu cầu
ta ngày mai dậy vào lúc canh tư, đun nước tắm rửa, không ăn no, chỉ ăn
lưng dạ, không ăn gia vị có mùi hôi như tỏi; quần áo hoàn toàn mới, không
đem theo vật nhọn, canh năm đợi trước cửa Ngục Aùp Tư. Ta rất muốn hỏi
kỹ, nhưng nhìn khuôn mặt dài thượt của quan Lang Trung, ta lại không
dám. Ta có cảm giác chuyện mừng mà Viên đại nhân nói sắp sửa xảy ra,
nhưng khi ấy có đem chém thì cũng không nghĩ rằng đức Từ Hi Hoàng
Thái Hậu sống lâu muôn tuổi và đức Hoàng thượng muôn năm muôn năm
muôn muôn năm, tiếp kiến ta rất trọng thể.
Vừa sang canh ba, ta không thể nằm yên được nữa. Đánh lửa châm đèn, hút
một tẩu thuốc, sai Cháu Ngoại đi đun nước. Các đồng sự phấn khởi dậy
theo, mắt sáng rực, nói chuyện rầm rì. Dì Cả giúp ta tắm trong bồn lớn. dì
Hai lau khô toàn thân cho ta. dì Uùt giúp ta thay quần áo. Thằng nhò khôi
ngô tuấn tú, nhanh nhẹn linh hoạt, vốn là tên ăn mày đói lả, ta đem về nuôi
nấng bên người. Nó hiếu thuận với ta như con với cha. Niềm vui trong lòng
nó chảy qua kẽ mắt. Sáng hôm đó, các đồ đệ của ta ai nấy mặt mày rạng rỡ,
thầy vẻ vang trò được thơm lây. Họ vui tự đáy lòng, không giả vờ. Ta nói:
- Anh em, chớ vội mừng! Không biết phục hay họa đây?
- Phúc ạ – Dì Uùt cướp lời – Con đảm bảo là phúc.
- Sư phụ dù sao cũng đã già – Ta thở dài – Gừng càng già càng cay! Với lại
cách đây mấy chục năm, Già đã từng vào đại nội thi hành án.
Lúc này, ta tưởng lại có một thái giám phạm tội, triệu ta vào thi hành án.
Nhưng nghĩ lại thấy không phải. Năm xưa, khi được triệu vào để thi hành
án "Đai Diêm vương", các yêu cầu đặt ra rất cụ thể, và không có chuyện
phải thay quần áo mới, ăn lưng dạ... Nhưng nếu không là thi hành án, thì
một đao phủ làm được chuyện gì? Chả lẽ tự chém đầu mình? Chính trong
tâm trạng thấp thỏm ấy, ta ăn nửa cái bánh kẹp nhân thịt, lấy muối tinh cọ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.