ĐÀN HƯƠNG HÌNH - Trang 352

- Bản phủ làm quan lâu năm, chuyện gì cũng đã từng thấy, nhưng chưa bao
giờ chứng kiến tranh nhau làm tử tù! - Viên Thế Khải vừa cười vừa nói –
Ông huyện Cao Mật, ông đọc nhiều hiểu rộng, học vấn uyên bác, ông giải
thích ta nghe xem nào?
- Ti chức hiểu biết nông cạn, mong đại nhân chỉ bảo - Tiền Đinh cung kính
đáp.
- Ông phân biệt giúp bản quan, ai là Tôn Bính?
Tiền Đinh đi đến trước mặt tui, hết nhìn tui lại nhìn Uùt Sơn, nét mặt tỏ ra
do dự không dứt thoát. Tui biết, viên tri huyện này khôn như rận, thoáng
qua đã phân biệt được thật giả, vì sao ông ta trù trừ? Chẳng lẽ ông ta muốn
thằng ăn mày chịu hình phạt đàn hương?
- Bẩm đại nhân, ti chức không tinh, quả thực không phân biệt được.
- Ông nhìn kỹ lại lần nữa.
Quan huyện nhìn kỹ hồi lâu, lắc đầu:
- Bẩm đại nhân, vẫn không sao phân biệt được.
- Ông nhìn miệng chúng.
- Miệng chúng đều gãy răng cửa.
- Có khác gì nhau không?
- Một khuyết ba răng, một khuyết hai răng.
- Tôn Bính khuyết mấy răng?
- Ti chức không nhớ.
- Thằng khốn Caclôt dùng báng súng đập gãy ba răng cửa của ta - Uùt Sơn
mau miệng nói trước.
- Không phải, Caclôt đập gãy của ta hai răng – Tui lớn tiếng cải chính.
- Ông huyện Cao Mật, ông phải nhớ Caclôt đập gãy mấy răng chứ?
- Bẩm đại nhân, ti chức thực tình không nhớ.
- Nói vậy có nghĩa là ông không phân biệt được Tôn Bính thật Tôn Bính
giả! Ông là quan địa mà còn không phân biệt được, vậy không cần phân
biệt nữa – Viên Thế Khải xua tay – Đưa chúng về phòng giam tử tù, ngày
mai thi hành án cho cả hai. Ông huyện Cao Mật, đêm nay ông đích thân
canh gác hai bên tử tù này, nếu để sai sót, ta cứ ông mà hỏi.
- Ti chức xin tận tâm tận sức… - Quan huyện cúi rạp nhận lệnh. Tui thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.