ĐÀN HƯƠNG HÌNH - Trang 77

những ngọn cây và tiếng ri rỉ của mấy con dế sắp chết cóng. Còn nữa, cả
một bầu trời đầy sao hấp háy nhìn ta. nhưng hễ nhắm mắt là ta lại thấy bà
nội đứng trước mặt, bảo rằng vận may sắp đến với ta, còn mở mắt thì lại
không thấy gì cả. Sáng sớm hôm sau, mặt trời đỏ rực, nhuốm hồng những
giọt sương long lanh trên cỏ, trông thật đẹp mắt! Đàn quạ kêu ầm ĩ, bay về
phía nam kinh thành. Về sau, tự nhiên ta hiểu, sáng sớm đàn quạ bay về
hướng đó để làm gì? Ta đói không chịu nổi, muốn xin chút gì dằn bụng
nhưng lại sợ tên Chột. Chợt trông thấy cái đống than bên đường có cái thân
của cây cải bẹ, liền ra nhặt về chỗ chân tường, ngồi nhai rau ráu. Đang ăn
ngon lành, ta thấy có đến mười mấy con ngựa xuất phát từ sân Bộ Hình,
trên lưng là những lính dõng quần áo nẹp đỏ, phi nước kiệu trên con đường
mới đắp vằng đất da ban màu vàng xỉn. Các lính dõng của mình cài yêu
dao, tay cầm roi ngựa, gặp người vụt người, gặp chó đánh chó, cái phố lớn
như vậy mà toắt cái trở nên vắng tanh.
Lát sau, một chiếc xe tù bằng gỗ, từ sân Bộ Hình chạy ra. Con la kéo xe tù
rất gầy, sống lưng nhọn như sống dao, chân gầy như que củi. Xe tù chở một
phạm tóc xõa, khuôn mặt mờ nhạt, mắt mũi không rõ. Xe lắc lư trên đường,
trục khô dầu, rít kin kít. Dẫn đường cho xe tù là mấy lính kỵ mã khi nãy,
sau đám kỵ mã là hơn chục lính thổi tù và. Tiềng tù và thì không thể hình
dung nổi, tì… tì… như đàn trâu khóc. Phía sau xe tù, là một nhúm quan
viên mặc triều phục, người to béo đi giữa để ria chữ bát, trông như ria dởm
dán bằng keo. Phía sau các quan viên, lại là mười mấy kỵ mã. Đi kèm hai
bên xe tù là hai người mặc quần áo màu đen, thắt lưng to bản, đầu đội mũ
đỏ, tay cầm đại đao. Hai người sắc mặt đỏ gắt – khi ấy ta chưa biết họ bôi
máu gà lên mặt – bước chân nhẹ nhàng không một tiếng động. Bố tụi bay
nhìn họ không chớp, phong độ của họ làm ta mê mẩn! Khi ấy ta nghĩ, bao
giờ mình có được cái dáng đi ấy nhỉ? Chợt ta nghe có tiếng bà nội nói sau
lưng:
- Con ơi, cậu con đấy!
Ta lập tức quay lại, sau lưng là bức tường màu xám, không có ai cả. Nhưng
ta biết bà nội đã hiển linh. Thế là ta gào lên: “Cậu ơi!” Cùng lúc ấy như có
ai đẩy mạnh ta một cái, ta mất đà, lao về phía xe tù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.