DẪN LUẬN VỀ JUNG - Trang 18

bên ngoài, nó nói: “Hãy cho con niềm tin đó”. Khi ấy, cha ông chỉ nhún vai
và quay đi.

Vấn đề trở nên khủng hoảng khi Carl được cha chuẩn bị cho lễ kiên tín

nhằm củng cố đức tin. Carl đi tới cực điểm của sự khai tâm, và hoảng sợ khi
thấy mình không trải nghiệm bất cứ điều gì. Một hố sâu ngăn cách không
thể lấp đầy mở ra giữa hai cha con.

Những đứa trẻ khác trong hoàn cảnh tương tự có thể quay sang bạn bè

để nương tựa, nhưng Carl Jung không có bạn bè, nên quay vào trong để ôm
ấp “số 2”, Ngã của mình. Suốt thời niên thiếu, ông đón nhận Ngã như
Thượng đế, và sự toàn tâm với “người khác” bên trong này mạnh hơn mọi
mối quan hệ bên ngoài. Ông không thấy mình ở giữa mọi người, mà thấy
một mình với Thượng đế.

Điều này không tránh khỏi củng cố niềm tin của ông vào sự cô độc.

“Người khác dường như có những quan tâm hoàn toàn khác. Tôi cảm thấy
hoàn toàn đơn độc với những điều mình xác tín. Hơn bao giờ hết, tôi muốn
có người để nói chuyện, nhưng không tìm được điểm tiếp xúc… Tại sao
không ai có những trải nghiệm tương tự như tôi? Tại sao tôi là người duy
nhất?” (Tự truyện, trang 71).

Do không tìm được sự chia sẻ với những đầu óc giống mình, ông quay

sang văn học, triết học và lịch sử tôn giáo. Heraclitus, Goethe hay Meister
Eckhart trở thành những tác giả được ông yêu thích cả đời. Ông cũng rất
thích đọc Thế giới như ý chí và tư tưởng của Schopenhauer. Tác phẩm này,
cùng với Phê phán lý tính thuần túy của Kant, đã khai sáng cho ông tới mức
nó đã cách mạng hóa quan điểm của ông về thế giới và cuộc sống. Trong bi
kịch Faust của Goethe, ông nhận thấy sự tương tự kỳ lạ với nhân cách số 2
của mình, và điều này không chỉ tăng cường cảm giác an tâm bên trong, mà
khá muộn sau này đã cho ông “một cảm giác thuộc về cộng đồng loài
người” (Tự truyện, trang 93).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.