nhóm đối tượng. Hệ cấp thường bênh vực thiên tài cá nhân và ý niệm về
‘kiệt tác/‘masterpiece’(tức là tác phẩm của bậc thầy). Hơn nữa, quy điển đề
cao ý niệm rằng một số đối tượng văn hóa hoặc phong cách nghệ thuật có
giá trị (cả về mặt lịch sử và về mặt tiền bạc) hơn những cái khác. Một trong
những mối quan tâm chủ yếu của tôi là sự tác động của những tác phẩm
quy điển, vốn được coi là những thí dụ để định nghĩa về thị hiếu và về sự
tạo nghĩa trong lịch sử nghệ thuật.
Tôi sử dụng những từ ‘nghệ thuật’ (‘art’) và ‘cái nhìn’ (‘visual’) hầu
như có thể thay đổi cho nhau. Điều này nêu một câu hỏi quan trọng khác -
những chủ đề của lịch sử nghệ thuật là gì? Về mặt truyền thống, lịch sử
nghệ thuật đã liên quan đến ‘nghệ thuật cao cấp’ (‘high art’). Nhưng một
phạm vi của những chế phẩm nhân tạo đã được bao gồm trong bộ môn này,
và những thứ như vậy đã thay đổi theo thời gian. Chẳng hạn, khi nói về thời
Phục hưng, hoàn toàn dễ dàng để giới hạn việc thảo luận vào những nghệ sĩ
thành danh như Michelangelo hoặc Raphael và vào những tác phẩm của hội
họa hoặc điêu khắc, hoặc những tiến trình chuẩn bị của chúng như những
phác thảo đồ họa. Nhưng những gì còn lại từ các phẩm vật thị giác của
những nền văn hóa và những thời kỳ khác nhau hết sức đa dạng và mời gọi
một phạm vi thông giải rộng rãi. Tất cả chúng ta đều quen thuộc với nghệ
thuật đồ đá (rock art) của thời tiền sử, nhưng những lí do phía sau việc sản
sinh ra nó và ai đã sản sinh ra nó vẫn còn là một ẩn ngữ. Chúng ta xem
những bức tranh trong hang động ở Lascaux thuộc vùng Dordogne nước
Pháp, và thấy những cảnh tượng săn thú - tức là những miêu tả về cuộc
sống thường ngày. Nhưng, nghệ thuật đồ đá cũng bao gồm những hoa văn
và những hình dạng trừu tượng. Vậy loại nghệ thuật này liệu có thể có một
chức năng huyền bí hơn không? Một số người lập luận rằng những hình
tượng ấy là tác phẩm của các thuật sĩ (hay các pháp sư - shaman) - tức là
những thành viên của một tín ngưỡng tông giáo đã sử dụng các chất gây ảo
giác khi thực hành nghi lễ - và những hình tượng này do đó tới từ vô thức.
Một câu hỏi khác nảy sinh nếu chúng ta nhìn vào Hy Lạp cổ đại. Thế
giới mà nền văn minh này cư trú được nhìn như một cao điểm trong lịch sử