dụng nghệ thuật như điểm khởi đầu, chúng ta có thể thấy những mối dây
phức hợp và đan chéo tạo thành lịch sử nghệ thuật. Điều này hàm ý rằng
lịch sử nghệ thuật là một chủ đề hay một lãnh vực hàn lâm trong thẩm
quyền của riêng nó, hơn là kết quả của những quy luật của bộ môn này
được áp dụng cho bộ môn khác. Tôi sẽ thường xuyên quay lại điểm này
trong cuốn sách. Tôi sẽ nêu ra lịch sử nghệ thuật đã được kiến tạo như thế
nào, để mô tả những đường lối trong đó chúng ta được khích lệ để nghĩ về
nghệ thuật như một kết quả, và cũng để giới thiệu những đường lối khác
của việc suy nghĩ về sự vật thị giác trong hạn từ lịch sử của nó.
Bằng chứng và phân tích trong lịch sử nghệ thuật
Điều quan trọng là thảo luận rằng lịch sử nghệ thuật có thể rút ra từ
loại văn khố nào, khi phạm vi của tư liệu được sử dụng để kiến tạo những
lịch sử như vậy vượt rất xa tự thân các tác phẩm. Chẳng hạn, lịch sử có
những tư liệu của nó, là những kí lục thành văn của quá khứ; khoa khảo cổ
tập trung vào kí lục bằng vật thể, tức là những tồn tại vật chất của quá khứ;
trong khi khoa nhân loại học (anthropology) nhìn vào những nghi thức xã
hội và những thực hành về văn hóa như một cung cách để thấu hiểu các tộc
người trong quá khứ và trong hiện tại. Lịch sử nghệ thuật có thể rút ra từ tất
cả những văn khố ấy cộng thêm với văn khố hàng đầu của nghệ phẩm. Như
vậy, lịch sử nghệ thuật là hòn đá đặt chân khởi đầu để đi vào những đường
lối đa dạng của việc thông giải và thấu hiểu quá khứ.
Mâu thuẫn với điều này, cái được gọi là ‘quy điển’ (‘canon’) của nghệ
thuật tổ chức sự thấu hiểu và thông giải của chúng ta về bằng chứng. Trong
trường hợp này, quy điển là nghệ phẩm được các cá nhân có ảnh hưởng -
không phải ít ra là những người am hiểu chuyên sâu - coi như có phẩm chất
cao nhất. Trong lịch sử nghệ thuật, quy điển thường, không phải riêng biệt,
được liên kết với những giá trị ‘truyền thống’ của nghệ thuật. Ở cung cách
ấy, quy điển đóng một vai trò quan trọng trong sự thiết chế hóa nghệ thuật,
khi những tác phẩm mới có thể được phán đoán so sánh với nó. Như thế, nó
là một phương tiện của việc áp đặt những tương quan hệ cấp trên những