DẪN LUẬN VỀ NIETZSCHE - Trang 47

Thay cho ‘người Anh’, tức là ‘phương Tây’ và toàn bộ khu vực này,

với tôi là điều dường như không thể bác bỏ. Tuy nhiên, có vẻ hầu như
những người duy nhất đồng ý với nó là những người Kitô giáo, những
người kiên định một cách dễ hiểu với đức tin được xem như một ‘hệ thống’
của họ (theo một nghĩa nào đó của từ này). Sự xác nhận ấn tượng nhất về
lập luận của Nietzsche ở đây, còn ấn tượng hơn với sự thiếu hiểu biết rõ
ràng về nó, là bài báo nổi tiếng (trong giới triết gia) của G. E. M.
Anscombe ‘Triết học đạo đức hiện đại’ (Thomson & Dworkin. 1968).
Anscombe viết như một người Công giáo La Mã truyền thống:

Các quan niệm về nghĩa vụ và bổn phận - tức là, nghĩa vụ và bổn

phận đạo đức - và về điều gì là đúng điều gì là sai về mặt đạo đức, và
về ý nghĩa đạo đức của từ ‘phải’ (ought), nên được vứt bỏ cho nhẹ
gánh nếu điều đó là có thể về mặt tâm lý: bởi vì họ là những kẻ sống
sót, hoặc là có nguồn gốc từ những kẻ sống sót, từ một quan niệm đạo
đức trước kia mà nói chung không còn tồn tại nữa, và chỉ có hại nếu
không có nó

(Thomson & Dworkin 1968:186)

Không cần phải nói, đề nghị của Anscombe không được chứng minh

là ‘có thể về mặt tâm lý’, như bà không nghi ngờ gì đã nhận ra khi viết
những lời ấy. Và vì cùng một lý do tương tự mà các tuyên bố của Nietzsche
cũng được coi như ‘không thể’, đó là chúng ta không biết những gì thay thế
cho các quan niệm ‘nên được vứt bỏ cho nhẹ gánh’ như vậy.

Khi tiếp tục đọc bài báo của Anscombe, người ta liên tục bị ngạc

nhiên bởi giọng điệu Nietzsche của đệ tử bất đắc dĩ này. Ví dụ:

Có một quan niệm luật pháp về đạo đức được hiểu rằng những gì

cần thiết… được đòi hỏi bởi luật thần thánh… Đương nhiên là không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.