ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 132

Hiểu Khiết thắc mắc: “Nếu cầu an thì nên dán bùa mới phải chứ?”

Thang Tuấn đáp: “Có miếng đề can này thì các lái xe khác sẽ kiên nhẫn

hơn với cô, không nhấn còi giục hoặc đâm vào đít xe nữa.”

Hiểu Khiết không hiểu. “Tại sao lại là Baby in Car?”

Thang Tuấn nói: “Chẳng lẽ lại dán Pet in Car?” Anh xoa xoa đầu cô,

khiến tóc cô rối tung rồi thản nhiên bỏ đi.

Hiểu Khiết nhìn miếng đề can, lầm bầm: “Baby in Car… Baby… Nhất

định là chế nhạo tôi như trẻ con hả?”

Cô lườm Thang Tuấn, anh chỉ phá lên cười ha ha.

Sáng hôm sau, Thang Tuấn đứng ngoài khách sạn đợi Hiểu Khiết. Một

lúc sau, cô lái xe của công ty từ từ đi tới, dừng lại trước anh.

Hiểu Khiết vui vẻ nhấn còi, “Lên xe đi.”

Thang Tuấn liếc một cái, không yên tâm đề nghị: “Tôi thấy, hay cô

xuống xe đi, để tôi lái sẽ ổn hơn!”

Hiểu Khiết vui vẻ gật đầu, “Thế thì cung kính không bằng tuân lệnh.”

Tốt quá, cô sợ lái xe chết đi được.

Thang Tuấn ngồi vào ghế lái, “Mặc dù là tôi phụ trách lái xe, nhưng đây

là lần đầu tiên tôi đến Đài Loan, việc đường xá giao cho cô đấy.”

Hiểu Khiết vỗ tay lên ngực, “Anh yên tâm, tôi đã mua cái này.” Cô lôi

bản đồ ra, rồi lôi thêm bánh sandwich và đồ uống từ chiếc túi đặt dưới chân,
“Cả cái này nữa.”

Thang Tuấn cười: “Xem ra tôi chọn đúng người rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.