ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 141

đấy, mắt nhìn rất chuẩn.”

Thang Tuấn mỉm cười đắc ý. Hiểu Khiết ngơ ngác nhìn tác phẩm “Đình

viện thâm thâm” một lúc lâu mà vẫn chưa hiểu thế nào. Thang Tuấn lại cảm
thấy vẻ mặt cô lúc đó thật đáng yêu.

Giám đốc Trương bèn giải thích: “Chiếc khuyên đồng trông thì nhỏ bé

nhưng tạo nên cảm giác xuyên suốt một quá trình lịch sử tang thương. Phía
sau cánh cửa, phảng phất là cả một ngôi nhà rộng lớn khắc hằn dấu vết thời
gian. Bởi vậy tác phẩm mới mang cái tên này.”

Hiểu Khiết bỗng nhiên hiểu ra, “Ồ, những phẩm màu lục giống rừng

trúc yên tĩnh. Đẹp quá!”

Ông giám đốc gật gù: “Đúng thế, muốn đạt hiệu quả chế tác như vậy cần

phải có kỹ thuật thủ công điêu luyện và sáng tạo. Tiếp theo đây, bảo tàng
chúng tôi sẽ sắp xếp để hai vị khách quý tham gia một trải nghiệm, thổi tạo
bình thủy tinh. Xin mời đi lối này.”

Ông giám đốc dẫn Thang Tuấn và Hiểu Khiết đi về phía khu chế tác.

Trong phòng, ngọn lửa của lò nung đang cháy phừng phừng. Những

người thợ ở đây đều cầm chiếc ống dài. Hiểu Khiết và Thang Tuấn tập
trung cao độ, quan sát các khối thủy tinh lỏng từ các ống dài trong tay
người thợ dần biến hình, thành một chiếc bình thủy tinh xinh xắn. Hai
người vỗ tay thích thú.

Hiểu Khiết thán phục: “Giỏi quá!”

Người thợ thủy tinh ngượng ngùng cười: “Anh chị làm thử xem nào,

nhớ bí quyết tôi tiết lộ lúc nãy nhé.”

Người thợ đưa chiếc ống dài đã dán khối thủy tinh lỏng cho Hiểu Khiết.

Cô nắm chặt chiếc ống, nó có vẻ nặng, tay cô khẽ run run. Hít một hơi, cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.