ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 145

Ông bưng bát súp lên, lần lượt múc cho hai người. Hiểu Khiết và Thang

Tuấn cắm cúi ăn, không nói với nhau lời nào.

Ông chủ thấy vậy, cho rằng cả hai rất đói, “Hai đứa đói lắm hả? Cứ tự

nhiên đi, tôi vào làm thêm mấy món nữa cho.”

Hiểu Khiết nói: “Không cần đâu ạ, sao ăn hết được chứ bác,”

“Đừng khách sáo, mấy khi lên núi mà, tôi còn vài món tủ nữa nhất định

phải làm cho các vị ăn thử.” Dứt lời, ông chủ quay lại bếp, để mặc Hiểu
Khiết và Thang Tuấn.

Hiểu Khiết bưng bát súp định húp, nhưng súp hơi nóng, cô không cẩn

thận làm đổ. Thang Tuấn vội thu dọn giùm.

“A, xin lỗi, tôi bất cẩn quá!” Hiểu Khiết bối rối.

Thang Tuấn trêu cô: “Là bất cẩn làm đổ bát súp hay là hôn phải môi

tôi?”

Hiểu Khiết không ngờ Thang Tuấn lại thẳng thắn như vậy, lúng túng

đáp: “Cả hai.”

“Nếu là vậy thì để bụng làm gì.” Anh cố ý sát lại gần cô, “Bằng không

tôi đành bất cẩn hôn lại môi cô vậy, mỗi người bất cẩn một lần coi như
hòa.”

Hiểu Khiết bị Thang Tuấn dồn đến đường cùng, không thoát nổi, phải

xuống nước nài nỉ, “Được rồi, tôi không để bụng nữa mà.”

Bầu không khí ngại ngùng dần dần được hóa giải, Hiểu Khiết đã cảm

thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Bỗng nhiên, hai luồng ánh sáng chói lòa chiếu thẳng vào hai người, cả

hai quay ra nhìn, một chiếc ô tô đang đến gần, dừng ngay trước cổng nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.