ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 148

Tử Tề nói: “Để nhấn mạnh đây là bữa ăn gọn nhẹ cho một người và

cũng là để bảo vệ môi trường nên chọn kiểu phối màu này.”

Thang Tuấn góp lời: “Túi nguyên liệu đơn giản để nấu một bữa ăn cho

một người, ý tưởng không tệ chút nào, nhất định sẽ thu hút được những đối
tượng làm việc ở nhà và còn độc thân. Mặt hàng này có thể tạo ra sự khác
biệt với các siêu thị truyền thống khác đấy.”

Hiểu Khiết vui mừng nhìn Tử Tề.

Cơn gió chợt thổi đến, cô hơi co mình lại, run run vì lạnh. Thang Tuấn

và Tử Tề cùng lúc cởi áo khoác đưa cho Hiểu Khiết, đồng thanh: “Em mặc
vào đi.” Hai người đàn ông chau mày nhìn đối phương.

Hiểu Khiết sửng sốt, thấy họ căng thẳng, vội mỉm cười: “Không cần

đâu. Các anh cứ mặc đi.”

Tử Tề nói: “Em cứ khoác vào, anh không lạnh.”

Thang Tuấn cũng nói: “Anh Quốc lạnh hơn Đài Loan nhiều, tôi mặc áo

khoác sắp toát hết mồ hôi rồi ấy.”

Tử Tề khoác áo lên Hiểu Khiết, Thang Tuấn cũng không chịu thua

khoác áo mình cho cô. Hiểu Khiết cười méo xệch, trông cô chẳng khác nào
một con lật đật.

Không thể trở về Đài Bắc ngay lập tức, tối nay đành ở lại nghỉ đêm.

Phòng nghỉ hết sức đơn giản, Thang Tuấn và Tử Tề cùng một phòng có hai
giường đơn, mỗi người một giường.

Tử Tề kéo tấm chăn bông đang đắp lên mũi ngửi, chau mày hất nó ra.

Căn phòng quá thô sơ, anh không thể ngủ được, quyết định ra ngoài đi dạo.
Tử Tề nhẹ nhàng bước ra ngoài, cầm theo chìa khóa phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.