ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 346

Anh vội khởi động xe, phóng thẳng.

Trong căn hộ của Thang Tuấn, Hiểu Khiết đang đổ bột mỳ vào bát, anh

chàng đứng ngay bên cạnh xem cô tỉ mỉ chuẩn bị món ăn mà kinh ngạc,
“Anh biết em nấu được cơm, nhưng không ngờ lại giỏi thế. Có hương vị
của mẹ anh.”

Hiểu Khiết hơi sựng lại, bất giác nhớ đến Tử Tề, thái độ chợt khang

khác. Cô chỉ khẽ cười, “Trùng hợp thật, anh và Tử Tề nói giống hệt nhau.”

Thang Tuấn không ngờ câu đùa của mình lại đụng đến nỗi đau của cô.

Anh thoáng bối rối.

Cả hai im lặng, chỉ nghe thấy tiếng động Hiểu Khiết nhào bột.

Thang Tuấn vò đầu nhìn cô, lại lên tiếng: “Em đang làm gì thế?”

Hiểu Khiết đáp: “Ồ, bánh sinh nhật.”

Thang Tuấn nghi ngờ: “Sinh nhật em?”

“Vâng, hy vọng hôm nay sẽ là ngày một Lâm Hiểu Khiết hoàn toàn mới

chào đời! Em mong mình có thể vứt bỏ hết những gì không vui trong quá
khứ để bắt đầu lại.”

“Quá tốt, vừa hay vật này được trưng dụng rồi!” Thang Tuấn chúi mũi

vào ngăn kéo tìm kiếm, lôi ra một cây nến sinh nhật, “May quá, vẫn còn.”

Hiểu Khiết mỉm cười.

“Có bánh ga tô, có bữa tối, vẫn còn thiếu một thứ quan trọng nhất.” Anh

với tay lấy áo khoác, “Cho anh năm phút, anh sẽ về ngay!”

Đường phố London vào đêm, Tử Tề cầm địa chỉ mà mình lén lấy được,

đi đi lại lại trước một khu chung cư. Anh nhìn xung quanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.