ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 510

Đổng sự Tăng ra trò xoa dịu bầu không khí, “Còn trẻ tuổi đương nhiên

thiếu kinh nghiệm, còn cơ hội sửa đổi. Các vị hãy nể mặt tôi, đừng ép con
bé nữa.”

Nghe thấy những lời giả nhân giả nghĩa của Đổng sự Tăng, Hiểu Khiết

lo lắng thay Thang Mẫn.

Thang Mẫn nén giận, không ngừng hít sâu, hơi thở dồn dập, ngực phập

phồng liên tục.

Đổng sự Tăng bèn cam đoan, “Tôi tin giám đốc nhất định sẽ xử lý việc

này một cách tốt đẹp. A Mẫn à, mấy ngày tới cháu phải vất vả hơn rồi, cấp
dưới thiếu năng lực, chỉ còn dựa vào mình cháu thôi. Ái dà, uncle thương
cháu quá!”

Đổng sự Tăng làm như hòa nhã nhưng lời nói lại mang kim.

Thang Mẫn suy nghĩ một lát, cuối cùng hạ quyết tâm: “Chúng tôi nhất

định sẽ giải quyết triệt để, không để các vị phải đợi quá ba ngày. Ba ngày
sau, nếu không đưa ra được phương án, tôi tình nguyện nhường lại vị trí
quyền chủ tịch.”

Hội đồng quản trị kinh ngạc, Hiểu Khiết cũng bất ngờ, không ngờ Thang

Mẫn lại tự đặt ra một thời hạn nghiêm ngặt như vậy.

Đổng sự Tăng thốt lên: “Ồ, xem ra A Mẫn rất tự tin, không cần chúng ta

phải bận tâm, đành ngồi chờ thôi.” Ông ta mỉm cười đắc thắng, đứng lên.

Thang Mẫn tràn đầy tự tin khiến người ta không biết cô đang nghĩ gì.

Đổng sự Tăng và Thang Mẫn đối đầu, không gian như bao trùm bởi một

làn thuốc súng dần lan tỏa.

Hiểu Khiết lại có suy nghĩ khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.