ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 557

“Chỉ tiếc, bố cô Sở Sở là Đổng sự Tăng.”

Tng Tuấn không hiểu, “Là uncle thì sao ạ?”

“Tôi cũng không biết phải nói thế nào.” Châu Văn do dự một lát, liếc

vào trong rồi hạ giọng, “Thiếu gia à, cậu mới về chưa lâu nên không nhận
ra, thực ra Đổng sự Tăng có dã tâm rất lớn, đã từng nổi ý đồ cho công ty
vào túi riêng đấy.”

Tng Tuấn kinh ngạc: “Cái gì? Chú Châu, chú nói đùa à?”

“Đem chuyện này ra đùa được ư? Lúc bấy giờ vẫn còn phu nhân, bà xử

lý rất khéo, làm sự việc trở thành quá khứ một cách êm đẹp. Bây giờ chỉ
còn một mình tiểu thư, cô ấy vừa phải quản lý công ty, vừa phải ứng phó
với Đổng sự Tăng, tôi thực sự rất lo. Ôi cha, cũng muộn rồi, tôi phải đi đưa
cơm đây.” Châu Văn vội vội vàng vàng ra cửa.

Tng Tuấn vẫn còn sửng sốt, lầm bầm tự hỏi: “Uncle muốn thôn tính

công ty? Có chuyện này thật? Tại sao mẹ và chị chưa bao giờ nói đến
chuyện này?”

Châu Văn đột nhiên lại quay vào, “Xem trí nhớ của tôi này, quên béng

cà phê tiểu thư thích uống.”

“Chú để đâu? Cháu lấy cho.”

“Không cần, không cần, để tôi lấy, gần đây thôi.” Châu Văn chỉ một

chiếc tủ trong phòng khách.

i người cùng bước tới, Tng Tuấn mở cánh tủ ra, những lon cà phê với

nhãn hiệu quen thuộc đập vào mắt. Bỗng anh nhớ đến những lon cà phê y
được đặt trên bàn làm việc ngày trước, cứ nghĩ mãi không ra ai lại tốt bụng
vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.