ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 562

Trên gương mặt ông vẫn giữ nụ cười nhưng ngôn từ và thái độ rõ ràng là ép
buộc.

Tng Mẫn thầm tính toán.

i người quay trở về phòng khách, Đổng sự Tăng cười một cách sảng

khoái, còn Tng Mẫn vẫn giữ nguyên thái độ.

Ông A hỏi: “i người nói chuyện gì thế?”

Đổng sự Tăng đáp: “A Mẫn thảo luận cùng tôi vài phương pháp nhằm

tăng tính đoàn kết trong công việc của phòng kế hoạch. Tôi thấy khá y, có
thể thực thi.”

Ẩn ý sâu xa ấy hội đồng quản trị đều ngầm hiểu.

Ông A gật đầu, “Giám đốc Tng có lòng như vậy, chúng ta cũng nên giúp

đỡ.”

Mới phát biểu được non nửa, Tng Tuấn và Sở Sở cùng bước vào. Tng

Tuấn sửng sốt nhìn Tng Mẫn. Sở Sở cũng kinh ngạc, “Giám đốc.”

“Giám đốc gì chứ, là chị mới phải. Người một nhà mà, khách sáo làm

gì.” Đổng sự Tăng sửa lời con gái, mặc dù nói với Sở Sở, nhưng ông lại
mỉm cười nhìn về Tng Mẫn.

Hội đồng quản trị bất ngờ, nnh chóng vỡ nhẽ, bắt đầu hùa theo.

Ông A góp lời: “Đúng thế Sở Sở, sao lại xa cách vậy, chị cháu sẽ không

vui đâu.”

Tng Mẫn cố kiềm cơn tức, mỉm cười, “Nếu đã hết giờ làm việc thì

không phải gọi tôi là giám đốc nữa.”

Tng Tuấn mở to mắt trước phản ứng của Tng Mẫn và Đổng sự Tăng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.