ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 649

“Bây giờ xin lỗi thì có tác dụng gì? Anh đi đi, ta sẽ không cho anh gặp

Sở Sở!”

Thang Tuấn chưa nản chí, tiếp tục khẩn cầu, “Cháu biết uncle nhất định

giận và thất vọng về cháu. Tất cả là do cháu xử lý không tốt! Cháu thực sự
rất buồn, cũng rất lo lắng cho tình trạng của Sở Sở, xin chú hãy cho cháu
gặp cô ấy. Cháu nhất định phải nói chuyện với cô ấy, tận mắt nhìn thấy cô
ấy không sao mới yên tâm.”

Bộ dạng thành khẩn hối lỗi của Thang Tuấn xoa dịu Đổng sự Tăng, ông

cũng hòa hoãn hơn. Thoáng phân vân, Đổng sự Tăng dẫn Thang Tuấn đến
trước cửa phòng Sở Sở, vẫn không quên gằnggiọng: “Ta chỉ muốn tốt cho
Sở Sở nên mới để anh lên đây. Nếu anh dám làm cho Sở Sở đau lòng nữa
thì ta sẽ không tha cho anh đâu!”

Thang Tuấn gật đầu, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng cô. Sở Sở dựa vào đầu

giường, thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ.

Thang Tuấn khẽ gọi: “Sở Sở, anh đến thăm em.”

Nghe thấy giọng Thang Tuấn, cô kinh ngạc quay lại. Thang Tuấn cầm

hoa, nét mặt hối lỗi.

“Sở Sở.” Thang Tuấn tới gần cô.

“Anh đến làm gì? Tôi không muốn nhìn thấy anh!” Cô lạnh lùng.

“Em đã khá hơn chưa? Hoa tặng em, em thích nhất hoa hồng mà.”

Sở Sở quét mắt qua bó hoa hồng, hừ một tiếng, “Mang hoa cho tôi?

Giống đi viếng mộ nhỉ. Nhưng như thế cũng chẳng sai, Tăng Sở Sở trước
kia đã chết rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.