ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 672

Thang Tuấn ngăn cô nói tiếp, “Trên thế giới này chẳng có khó khăn nào

là không thể vượt qua, chỉ có những người không chịu vượt qua nó. Em
phải có lòng tin, việc này nhất định sẽ có cách giải quyết được thôi.”

Cô gật đầu ôm lấy anh, nhắm mắt lại mà lòng đầy lo lắng.

Thang Tuấn nhìn về phương xa, vỗ về Hiểu Khiết, tâm trạng cũng rất

nặng nề.

Nhà hàng được bài trí sang trọng, không gian lịch sự tinh tế, từng đôi

tình nhân ăn vận lộng lẫy hẹn hò, không khí rất lãng mạn. Phục vụ mặc
comple, thắt nơ bướm, nho nhã bê thức ăn, đi lại giữa các vị khách.

Trong một phòng riêng, trên bàn bày những món tinh tế. Ánh nến lung

linh, Thang Mẫn quý phái, thanh lịch đối diện với Đổng sự Thái, một người
đàn ông mà trông tuổi tác phải đáng tuổi bố cô.

Đổng sự Thái nhìn Thang Mẫn hung hăng giễu cợt, “Phụ nữ mà để tôi

phải hẹn nhiều lần như thế mới chịu đến, em là người đầu tiên.”

Thang Mẫn không phản ứng gì, ưu nhã nhìn ông ta, “Những lời này

chẳng cần thiết nữa rồi. Chỉ cần ngài cấp vốn, giúp Hoàng Hải vượt qua khó
khăn này, tôi sẽ kết hôn với ngài.”

Đổng sự Thái nhướng mày, khinh miệt, “Tôi cứ tưởng em đưa ra điều

kiện khó khăn thế nào, không ngờ lại là việc cỏn con thế này, thật quá xem
thường tôi rồi.”

Ông ta lôi tập chi phiếu trắng ra, xé một tờ đặt lên bàn, đẩy về phía

Thang Mẫn, “Tùy em điền, coi như quà đính hôn.”

Thang Mẫn đang định cầm lấy chi phiếu, Đổng sự Thái lại nắm lấy tay

cô. Dù giật mình nhưng cô vẫn tỏ ra rất lịch sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.