ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 689

Hiểu Khiết phụ họa: “Chủ tịch Thang, giám đốc rất vất vả, chị ấy thậm

chí còn…”

“Im miệng lại!” Thang Lan quát, tiếp tục trách mắng Thang Mẫn, “Nhà

họ Thang chúng ta bị vu cáo là trục lợi Hoàng Hải! Giá cổ phiếu tụt dốc!
Đầu tư nước ngoài rút vốn!”

Thang Mẫn nghiến răng hổ thẹn. Thang Tuấn và Hiểu Khiết không dám

lên tiếng nữa.

Thang Lan khổ sở: “Những việc này tôi không để tâm, cái khiến tôi tức

điên là tại sao cô định lấy Đổng sự Thái? Ông ta đáng tuổi làm bố cô! Cô
lấy ông ta làm gì? Định làm tôi tức chết hả?”

Hai mắt Thang Mẫn hoe đỏ, nghẹn ngào giải thích: “Không có sự giúp

đỡ về vốn của Đổng sự Thái, chúng ta sẽ mất Hoàng Hải. Sao con có thể trơ
mắt nhìn người ta cướp đi tâm huyết một đời của mẹ? Tuyệt đối không
thể!”

Thang Lan dịu dàng nắm lấy tay cô, bà cũng rưng rưng: “Mẹ tiếc công

ty mà đành lòng hy sinh hạnh phúc cả đời con gái mẹ thì được?”

Thang Mẫn không dám tin vào tai mình, “Mẹ, mẹ thật sự coi con…”

Thang Lan vuốt ve gương mặt cô, xót xa rơi lệ, “Con đương nhiên là

con gái của mẹ, là đứa con gái quý giá nhất nữa chứ. Thời gian qua con vất
vả rồi, để mẹ che chở con nhé? Không được gượng ép bản thân, không
được đem hôn nhân ra làm trò đùa, không được làm những việc ngốc
nghếch khiến mẹ đau lòng nữa.” Thang Lan ôm chặt Thang Mẫn vào lòng,
hiền từ vỗ về cô, “Đồng ý với mẹ con nhé?”

Nước mắt Thang Mẫn tuôn rơi không ngừng, cô thút thít: “Đương nhiên

con đồng ý, mẹ… mẹ…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.