ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 767

Anh đã tỉnh, nhưng sắc mặt còn nhợt nhạt, thấy thái độ của Hiểu Khiết

bèn yếu ớt nhếch mép: “Sao vậy? Anh đã nói sẽ bảo vệ em, chẳng phải làm
được rồi ư?”

Hiểu Khiết tự trách, “Em xin lỗi, hại anh bị thương rồi.”

Tử Tề lại tự trào: “Trước kia anh mắng Sở Sở, sao có thể vì tình yêu mà

bất chấp cả mạng sống? Thật là ngốc. Không ngờ anh cũng trở nên ngốc
nghếch như vậy. Chỉ có thể nói rằng sức mạnh của tình yêu thật kỳ diệu.”
Anh nén đau, nửa đùa nửa thật.

“Anh đúng là rất ngốc, em không đáng để anh liều mạng thế đâu.” Hiểu

Khiết vừa giận vừa buồn cười, rõ ràng đang vậy mà còn có sức trêu đùa.

Tử Tề lắc đầu, chân thành: “Không, vào giây phút đó, trong đầu anh chỉ

có một suy nghĩ là ‘bảo vệ em’,sống chết với anh không còn quan trọng, chỉ
hy vọng em bình yên vô sự.”

Hiểu Khiết cảm động: “Anh đã cứu mạng em, em không biết phải cảm

ơn anh thế nào.”

Hai người nhìn nhau. Đột nhiên anh yếu ớt chìa tay ra, Hiểu Khiết do dự

một lát, rồi nắm lấy tay anh.

Tử Tề mỉm cười, lật bàn tay lại nắm lấy tay cô.

Cô ngơ ngác.

Anh kéo cô lại: “Muốn cảm ơn thì rất đơn giản, hãy đi về Đài Bắc với

anh.”

Cô bị kéo mạnh, cả người đổ về phía trước. Nếu không phải dùng tay

kia để giữ thành giường, nhất định đã đổ ập xuống người Tử Tề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.