ĐẰNG SAU BỨC TRANH - Trang 21

này tới chuyện khác. Có những câu chuyện kéo dài rất lâu, cũng có những
chuyện chỉ nói vài ba câu đã kết thúc.

Hai bé trai tầm mười hai, mười ba tuổi đạp xe qua chỗ chúng tôi, nhìn chúng
tôi rồi cười rạng rỡ, công nương Kirati cũng mỉm cười đáp lại.

“Hôm nay ta thấy rất thoải mái”, nàng nói. Đôi lúm đồng tiền duyên dáng e
ấp trên khuôn mặt khi nàng hít vào một hơi thật sâu.

“Vì sao thế ạ?”, tôi hỏi. “Tôi đã lo công nương sẽ thấy buồn chán vì ở đây
chẳng có gì để thăm thú?”.

“Chẳng có gì để thăm thú ư? Sao cậu lại nói như vậy?”. Nàng nói rồi chỉ tay
về hướng cánh đồng rau cải xanh non mơn mởn ở xa xa bên phải, dưới con
đường chúng tôi đang đi: “Cậu không thấy màu xanh mướt của lá cải à, chỉ
cần chút ánh nắng nhẹ buổi sớm mai chiếu vào, trông cứ như một tấm thảm
nhung vậy. Cảnh vật thiên nhiên nơi đây mới đẹp làm sao! Rồi cả những quả
cà màu sô-cô-la mơn mởn đang trong độ lớn đó nữa, không khiến cậu cảm
thấy chúng là bạn đồng môn cùng lứa với cậu à? Xa hơn nữa là cánh đồng
rau, thân cây nào cũng cao chồi hẳn, những chiếc lá nhỏ nhắn, mỏng manh
đang rung rinh theo gió ấy cũng không giúp tâm hồn cậu trở nên vui tươi
hơn sao?”.

“Công nương nói cứ như thi sĩ vậy”. Tôi bật cười.

“Cậu lại trêu đùa ta rồi, người ta nói giới thi sĩ thường cổ lỗ, ta không phải là
thi sĩ, nhưng nếu cậu nói ta giống nhà thơ bởi có cái nhìn hoài cổ, ta cũng
đành”. Nàng cười rạng rỡ khi nhìn về phía tôi: “Thật đấy, Nopporn, những
điều giản đơn đó thực sự làm cho ta vui vẻ, cậu có để ý thấy đôi má hây hây
ửng hồng của hai đứa trẻ ban nãy không? Cả nụ cười tươi tắn cùng ánh mắt
trong veo của chúng nữa, cậu còn có thể tìm được thứ gì đáng ngắm nhìn
hơn thế nữa không?”.

“Tôi vừa mới nhận ra, công nương còn là một triết gia nữa đấy”. Tôi nói
nghiêm túc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.