ĐẰNG SAU BỨC TRANH - Trang 47

“Tôi không quan tâm đến khiêu vũ nên không ấn tượng đặc biệt với điệu
nhạc nào cả. Điệu nào tôi cũng thích như nhau”.

“Ta để ý lúc cậu nhảy điệu Slow foxtrot

[6]

, ta thấy cậu cũng nhảy đẹp ấy

chứ”.

“Đó là vì bạn nhảy của tôi nhảy rất giỏi”.

“Ai vậy, trông bạn nhảy của cậu khá sắc sảo, không giống gái Nhật lắm”.

“Cô ấy là con gái của một thương nhân lớn. Đúng vậy, cử chỉ điệu bộ của cô
ấy không hợp với con gái Nhật chút nào, bởi cô ấy được sinh ra tại Mỹ và ở
đó tới khi mười lăm tuổi. Cô ấy tới Nhật Bản trước tôi có một năm, thế nên
trông không giống gái Nhật cho lắm. Lần đầu gặp tôi, cô ấy đã thú nhận
rằng vẫn chưa hòa nhập được. Với cách sống của dân tộc mình, vậy nên cô
ấy thích gia nhập cộng đồng của người nước ngoài. Không biết thật lòng hay
chỉ là lời nói xã giao, cô ấy nói với tôi rằng, cô ấy đặc biệt thích người Thái,
cô ấy cho rằng, người Thái có cái gì đó là lạ mà đáng yêu”.

“Cô ấy đánh giá người Thái từ cậu đó”.

“Tôi không thấy cô ấy nói với mình như vậy, và tôi cũng không mong là như
thế”.

“Nopporn, cậu là chàng trai đáng yêu và đáng được yêu thực sự”. Câu nói
đó đã làm trái tim tôi loạn nhịp. Và khi tôi chưa kịp đối đáp lại, nàng nói
tiếp: “Lúc chập tối, ngài hầu tước đã nói với ta rằng, ngài cảm thấy rất vui
khi thấy ta và cậu trở nên thân thiết với nhau. Ngài nói rằng, cậu là chàng
trai đáng yêu và ngài đã đoán đúng khi cho rằng ta sẽ rất thích cậu”.

“Ngài thực tâm bày tỏ niềm hân hoan như vậy sao? Ngài không thấy khó
chịu khi thấy tôi và công nương thân thiết với nhau thật ư?”.

“Tại sao cậu lại hỏi như vậy?”. Nàng hỏi ngược lại. “Có gì không thoải mái
trong mối quan hệ thân thiết của chúng ta và điều gì làm cậu nghi ngờ tấm
chân tình của ngài hầu tước vậy?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.