ĐẰNG SAU BỨC TRANH - Trang 53

Chương VII

C

húng tôi đã trải qua những ngày hạnh phúc ở Kamakura, đặc biệt là vào

tối chủ nhật, ngày cuối cùng lưu trú tại đây.

Từ cuộc nói chuyện của chúng tôi trong khuôn viên khách sạn Kaihin đêm
hôm đó, hẳn các bạn đã thấy mối quan hệ giữa tôi và công nương Kirati phát
triển tới mức nào, sâu đậm đến đâu. Các bạn có thể đoán định được rằng
không bao lâu nữa sẽ xảy ra một điều gì đó. Sự suy đoán của các bạn dù
theo hướng nào đi nữa thì tôi cũng tin chắc rằng, nó chỉ đúng vài phần mà
thôi, bởi ngay cả bản thân tôi, người trong cuộc và luôn đóng một vai trò
quan trọng bên cạnh công nương Kirati cũng không mường tượng được cái
kết của câu chuyện lạ kỳ này. Và thực tế mọi việc đã diễn ra theo một hướng
hoàn toàn khác đến nỗi tôi vẫn cảm thấy bàng hoàng cho tới tận bây giờ. Tôi
xin được kể tiếp câu chuyện đó.

Trở về từ Kamakura, sợi dây nối kết mối quan hệ giữa tôi và công nương
Kirati ngày càng rút ngắn. Cả hai đều có chung một cảm giác mình đã trở
thành người bạn tri kỷ của đối phương từ lâu lắm rồi. Chúng tôi đều quên
mất rằng tình bạn của chúng tôi ươm mầm và nảy nở mới chỉ một mùa nắng
hạ. Chúng tôi chưa từng hy vọng mùa thu yêu thương sẽ kịp đến nuôi dưỡng
cho tình bạn ấy đâm hoa nảy lộc rực rỡ đến như vậy. Nếu như lúc đầu nhiệm
vụ của tôi chỉ dừng lại ở việc làm hướng dẫn viên cho ngài hầu tước và phu
nhân của ngài trong các chuyến công tác hoặc đến các điểm du lịch thì giờ
đây đã hoàn toàn thay đổi. Tôi đã trở thành một phần trong cuộc sống
thường nhật của công nương Kirati và có lẽ là phần quan trọng nhất trong
muôn vàn nhu cầu của nàng. Tôi không có ý định khoe khoang mà chỉ tiếp
nối câu chuyện theo dòng sự thật mà thôi.

Về phần tôi, tôi có cảm giác rằng cảm xúc của tôi đang dần thay đổi tới độ
có lẽ tôi cũng không hiểu nổi chính mình nữa. Nếu như lúc đầu, với tư cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.