ĐẰNG SAU BỨC TRANH - Trang 60

Con đường mà chúng tôi đang đi xuống thấp dần, cuối cùng nó dẫn tới bờ
suối. Chúng tôi đi đến thác nước vốn là cội nguồn của dòng suối rộng lớn
lúc trước đó. Nước chảy xiết trên các mỏm đá, đan xen những khúc chảy
mạnh là những đoạn chảy róc rách hướng về phía hạ lưu. Trên đường chúng
tôi đi, có rất nhiều đồi núi trùng điệp, phủ một màu xanh thẫm của muôn
loài cây. Có lúc, chúng tôi xuống đứng trên những mỏm đá, cảm nhận làn
nước suối mát trong đang chảy qua đôi giày của mình. Cả công nương Kirati
và tôi đều biến thành hai đứa trẻ nhỏ tinh nghịch nhảy nhót vui đùa trên
những mỏm đá ấy. Hai chúng tôi có lẽ đã tự do chơi đùa hết mình trong
khoảnh khắc đó bởi gần như có thể nói rằng, chúng tôi đã hòa mình vào một
thế giới hoàn toàn khác với người bạn đồng hành như dòng nước, mỏm đá
và những bụi cây. Ánh nắng dịu nhẹ giúp chúng tôi cảm thấy vô cùng ấm áp.
Người đàn ông trung niên cùng đứa con nhỏ đã rẽ theo một hướng khác với
chúng tôi. Sau một lúc lâu, có đôi vợ chồng ghé thăm thế giới của chúng tôi,
nhưng họ cũng nhanh chóng rời đi. Thế nên, hai chúng tôi giống như Adam
và Eva trong một thế giới nhỏ vậy. Tôi hái bông hoa rừng màu tím, cài nhẹ
lên vành tai công nương Kirati. Rồi nàng cũng hái bông hoa màu đỏ cài lên
khuy áo tôi. Công nương Kirati thổ lộ với tôi rằng, nàng rất hạnh phúc khi
tôi đưa nàng tới một nơi đầy quyến rũ được bao quanh bởi sự yên bình và vẻ
đẹp tuyệt vời của thiên nhiên. Tôi cũng trả lời nàng rằng mình vô cùng vui
sướng vì đã góp phần mang đến hạnh phúc cho nàng, hay nói cách khác là
dẫn lối cho nàng tới thế giới của những niềm vui.

Tôi vẫn nhớ như in cái cảm giác của ngày hôm đó. Tôi không thể phủ nhận
mình đã cảm thấy hạnh phúc và vui sướng tới nhường nào. Nhưng đôi lúc,
một vài cảm giác khác đã tới làm phiền niềm hạnh phúc của tôi. Nó khiến
cho trái tim tôi đập liên hồi với hoài nghi về một điều gì đó sẽ xảy ra trong
vài giờ đồng hồ tới. Nó nhảy nhót tưng bừng trong lồng ngực tôi. Tôi như
thể cố gắng kìm hãm không cho nó bật ra bên ngoài nhưng gần như không
thể. Tôi chẳng thể làm được gì ngoài việc chờ đợi thời gian trôi qua. Tôi mỏi
mệt, mềm yếu nhưng tràn ngập hạnh phúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.