ĐẰNG SAU LỚP MẶT NẠ - Trang 18

cậu.”

“Ta đã nói rồi.” Kasumi trả lời. “Phải chính tay ta gỡ nó ra mới được.

Bằng không thì là chủ nhân hoặc sư phụ ta. Mi muốn ta ăn thì mi phải cởi
trói ít nhất một tay của ta, và nếu mi làm vậy, ta sẽ giết mi.”

Luther cười vang. “Trước khi cậu kịp giết hết người của ta thì cậu đã

bị giết rồi. Hơn nữa, chỉ hai người cậu làm sao điều khiển được con tàu này.
Cậu đang ở giữa biển cả mênh mông mà không biết vị trí của mình là ở
đâu. Đến nước này thì lựa chọn tốt nhất và duy nhất của cậu là hợp tác với
ta.”

Kasumi im lặng.
“Hmm. Nghĩ cho kỹ đấy nhé. Nếu cậu cứ cứng đầu thì ta không còn lý

do gì để cho cậu cơ hội nữa, và bớt đi Minoru thì bớt đi một miệng ăn
thôi.”

“Giây phút ta thoát ra được, ta sẽ giết mi.” Kasumi trả lời.
Luther vẫn còn cười. “Ta bảo đảm ta không có thù oán gì với cậu.

Công việc nào ta cũng xem như nhau. Thật ra thì, tù nhân à, ta cũng muốn
tha chết cho Minoru. Ngài ấy không dính dáng gì đến chuyện này, chỉ là
phương tiện để điều khiển cậu. Ta chỉ giết người khi tình huống ép buộc, và
ngài ấy vẫn chưa có tên trong danh sách ép buộc của ta – trừ khi ngài ấy
phải chết để cậu chịu hợp tác.”

“Giết ngài ấy và ta không còn lý do gì để hợp tác với mi.”
“Nói phải.” Luther nói. “Cậu đúng là rất thú vị.”
Kasumi không nói gì.
Luther đặt lại ly rượu lên bàn, rồi mở cửa bước ra và gọi lớn, xong hắn

đóng cửa và quay lại. “Thế nhé. Ta đã cho người đem thức ăn đến, giờ
chúng ta chỉ còn việc nghĩ ra cách nào để cậu ăn mà không cần phải giết
ta.”

Một lúc sau, sự yên lặng bị gián đoạn bởi tiếng gõ cửa nhẹ, và một

thủy thủ bước vào theo lệnh của Luther. Mùi thức ăn ngào ngạt như trêu
ngươi Kasumi. Chết tiệt.

“Đặt khay xuống rồi cởi trói một tay của cậu ta.” Luther ra lệnh. “Cẩn

thận.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.