ĐẶNG THÁI SƠN - NGƯỜI ĐƯỢC CHOPIN CHỌN - Trang 42

Dường như tiếng đàn ấy dần ngấm sâu vào lòng Sơn, cậu tự dưng
muốn được chạm tay lên những phím đàn. Cậu bỗng cảm thấy đam
mê những âm thanh đó, thường nhẩm những bài hát trẻ con rồi thử
gõ nó lên phím đàn, và có thể đàn được một vài giai điệu, rất vui.
Thế nhưng bà Liên chẳng nhận ra điều đó, bà cho rằng trong ngôi
nhà này không cần thêm một nghệ sĩ piano nữa, hơn nữa, bà cũng
không có thời gian để dạy anh.

Người đầu tiên nhận ra nhạc cảm tốt của Sơn là bố Sơn, ông

Đặng Đình Hưng. Ông cho cậu con trai nghe nhiều âm thanh khác
nhau và ông khẳng định rằng Sơn quả thật cảm thụ âm thanh cực
nhạy, ông muốn hướng Sơn bước vào con đường âm nhạc.

“Thằng bé này có cái tai âm nhạc rất nhạy, bà nên cho nó học

piano đi!”

“Ông nói gì vậy, đủ rồi, tôi không thể dạy nó được nữa, ông làm

ơ

n bỏ cái suy nghĩ ấy đi, tôi bận thế này, ông không thấy sao!”

“Nhưng thằng Sơn đặc biệt lắm đấy! Xem này, trông nó thật

vui khi sờ vào cây đàn piano, chẳng có đứa con nít nào lại có hành
động như thế!”

Ông Hưng ra sức thuyết phục bà Liên, cuối cùng bà cũng đồng

ý dạy piano cho Sơn khi cậu được 6 tuổi. Quyển sách Sơn được học
đầu tiên là quyển Methode Rose, do Ernest Van de Velde, giáo sư
piano người Pháp biên soạn. Đây là giáo trình cơ bản mà ông đã cố
gắng trình bày sao cho trẻ em Pháp có thể đàn piano một cách tự
nhiên những giai điệu hay những bài hát. Đặc biệt trong đó có trình
bày phần đàn piano cho những người thuận tay trái, viết cho những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.