ĐÁNH CẮP TÌNH YÊU - Trang 126

khác tới dòm ngó nhìn trộm. Cô chỉ có thể là của một mình anh, ngay cả
người khác dùng ánh mắt tỏ vẻ tán thưởng, anh cũng không thể dễ dàng tha
cho.

Đối với lời nói bá đạo của anh, Giản Tình chỉ đáp lại bằng một nụ cười ngọt
ngào, thò tay ra ôm lấy cổ anh, cái miệng nhỏ nhắn hôn đôi môi anh: “Em
nguyện ý bị anh ăn luôn.” Nói xong lời này, hai má cô lập tức đỏ lựng. Bị
anh ăn luôn, có thể có rất nhiều phương thức khác nhau.

Nhìn bộ dáng cô gái trong lòng thẹn thùng vô hạn, Phương Khiêm bỗng
thấy tâm trạng nhộn nhạo, cúi đầu khẽ cắn đôi môi đỏ mọng của cô. Hơn
nữa còn chậm rãi mút vào, cho đến khi cánh môi của cô hơi sưng đỏ, mới
buông cô ra, trêu chọc cười: “Em nói anh nên ăn như thế nào trước?” Nói
xong lại di chuyển xuống dưới liếm xương quai xanh của cô.

Thân thể Giản Tình khẽ run lên, bàn tay dịu dàng đẩy anh ra: “Nơi này
lạnh, đi vào trước đi.”

Phương Khiêm cúi thấp thắt lưng, thoải mái bế cô đang ngồi cuối bàn lên
rồi đi ra cửa. Khi đi qua phòng khách còn bảo cô gái nhỏ trong lòng bật lò
sưởi, rồi tiện đà ôm cô đến phòng ăn, đặt cô lên mặt bàn trơn bóng. Đá cẩm
thạch trên mặt bàn lạnh lẽo, làm Giản Tình vừa ngồi xuống lại đứng dậy, tư
thế có phần cứng nhắc.

Hờn dỗi nhìn anh, khó hiểu hỏi: “Sao lại mang em đến nơi này?”

Phương boss đẹp trai nhếch mày: “Không đến nơi này, sao có thể ăn em?”

Giản Tình thoáng ngẩn người, lập tức vừa xấu hổ vừa giận. Người đàn ông
này quả nhiên là xằng bậy, bàn ăn vốn là dùng để ăn cơm, sao có thể ở trên
mặt bàn làm….. làm cái loại chuyện này chứ! Nhưng cô còn chưa kịp
kháng nghị, đôi môi đỏ mọng lại bị anh bắt được. Đầu lưỡi bá đạo của anh
linh hoạt cạy mở cánh môi của cô, tiến quân thần tốc, lúc quét qua cái lưỡi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.