ĐÁNH CẮP TÌNH YÊU - Trang 186

Nếu Phương Khiêm chỉ gọi một, hai lần thì không sao nhưng anh đã gọi
đến ba, bốn lần thì chắc chắn anh đang khó chịu. Giản Tình cũng cảm thấy
cứ tiếp tục như vậy không phải là giải pháp tốt, dù sao cũng phải tìm cách
giải quyết mới được.

Đến 8h30, không đợi Phương Khiêm gọi điện giục, Giản Tình đã nhanh
chóng thu dọn đồ đạc, lên thang máy đi tới văn phòng anh. Cửa ban công
khép hờ, ánh sáng từ cánh cửa hắt ra khiến Giản Tình cảm thấy ấm áp.

Nhẹ nhàng đẩy cánh cửa văn phòng bằng gỗ, cô lập tức nghe thấy tiếng
Phương Khiêm nói chuyện điện thoại. Giọng nói truyền ra âm u, làm người
ta phải kính sợ: “Nói vậy là gần đây bộ phận thị trường không tăng ca? Vậy
tại sao ở công ty lại có bộ phận tăng ca? Được, tôi biết rồi.”

Giản Tình chỉ nghe qua loa, không rõ nội dung, liền thuận miệng hỏi: “Trễ
như vậy anh còn gọi điện cho ai thế?”

Phương Khiêm để điện thoại xuống, ngồi dựa lưng vào ghế sô-pha, hai tay
khoanh trước ngực, sắc mặt hơi lạnh lùng. Ở trước mặt người khác anh
thường biểu lộ vẻ mặt này, nhưng trước mặt cô thì rất hiếm.

Cô chỉ nghe thấy anh nói: “Vừa rồi Lưu trưởng phòng nói bộ phận họ gần
đây không tăng ca, mà em đã tăng ca liên tục bốn ngày, anh nghĩ em nên
giải thích lý do cho anh.”

Giản Tình nghe vậy, cúi xuống, trầm mặc một lúc, hỏi lại: “Anh nghi ngờ
em?”

Không biết từ lúc nào, Phương Khiêm đã đứng dậy đi đến trước mặt cô, thở
dài một tiếng, ôm cô vào lòng thì thầm: “Không phải anh nghi ngờ em, mà
anh giận vì việc gì em cũng không nói cho anh biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.