ĐÁNH CẮP TÌNH YÊU - Trang 250

Viên Dịch giật nảy mình trước thái độ thình lình xoay chuyển của Phương
Khiêm, nhìn anh quay người đi sang hướng khác, bèn vội vàng kéo lấy cánh
tay anh, “Ê, cậu đừng ác như vậy chứ, một mình mình làm sao đối phó
được với những người trong đó.”

Phương Khiêm lạnh lùng cười, chậm rãi rút tay về, “Cậu bảo mánh khóe
của cậu cao tay lắm mà, vậy chứng minh cho mình xem.” Nói xong, anh
không thèm quay đầu lại, bước thẳng ra ngoài.

Để lại Viên Dịch đứng lặng tại chỗ, liên tục cười khổ, thầm nghĩ người nhà
họ Phương đúng là đều khó chơi, mà anh lại bị kẹp giữa hai bên, quả thực
là khổ không nói hết.

Giản Tình cúp điện thoại, tựa vào sô-pha bưng tách trà uống. Không biết vì
sao tuy cô cảm thấy đầu choáng váng, nhưng lại không muốn vào phòng
ngủ, mà lười biếng nằm ườn trên sô-pha.

Ánh mắt đảo quanh phòng, đột nhiên nhìn thấy dưới bàn trà có cái rổ nhỏ
đựng đồ linh tinh, bên trong có mấy bình sơn móng tay. Vì thế cô chợt nổi
hứng, nhảy ra khỏi sô-pha, ngồi xuống thảm chọn một lọ sơn móng tay màu
tím, bắt đầu tô điểm cho bàn chân.

Khi Phương Khiêm dùng chìa khóa mở cửa đi vào, một hình ảnh rơi ngay
vào mắt khiến cho tim anh suýt nữa ngừng đập: Cô bé của anh quấn khăn
tắm quanh người, ngồi trên thảm sơn móng tay…

Mái tóc dài lượn sóng được cô dùng cái kẹp nhẹ nhàng cố định ở phía sau
đầu, vài sợi bướng bỉnh vương trên cái cổ trơn bóng và trên vai cô. Một
chiếc khăn tắm màu lam quấn quanh người, hai phần ba quả đào đầy đặn đã
lộ ra bên ngoài, hơn nữa chiếc khăn tắm lại khá “thiếu vải”, làm cho khi cô
co chân, một hình ảnh mờ ám hiện ra khiến không khí trở nên ám muội.

Nhìn cảnh tượng như vậy, cho dù không say, Phương Khiêm cũng vẫn cảm
thấy chuếnh choáng. Cô bé này, rõ ràng là tiểu yêu tinh ông trời phái xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.