ĐÁNH CẮP TÌNH YÊU - Trang 363

Phương Khiêm xoay người cô lại để cô đối diện với anh, nâng cằm cô lên
để tầm mắt cô ngang với tầm mắt anh, từng câu từng chữ anh thốt ra đều rất
nghiêm túc, “Giản Tình, em có đồng ý để anh yêu thương em cả đời
không?”.

“Cả đời?”. Hạnh phúc quá lớn, sẽ khiến người ta không biết phải làm thế
nào. Lúc này lòng Giản Tình đang rối bời, ngay cả nói cũng không biết phải
nói bằng cách nào.

“Đúng vậy, cả đời, em có đồng ý không?”. Nhìn thấy phản ứng thất thường
của cô, Phương boss vẫn cực kỳ kiên nhẫn, nhưng mà giọng nói đã lộ vẻ dụ
dỗ, lừa gạt.

Dòng lệ nóng hổi lập tức chảy ra từ khóe mắt, Giản Tình mấp máy môi,
trịnh trọng gật đầu, “Em đồng ý”.

Tầm mắt vẫn còn mờ nước, ngón áp út của Giản Tình đã được Phương
Khiêm đeo vào chiếc nhẫn kim cương mà anh chuẩn bị từ trước, một giọt
mưa nhẹ nhàng hạ xuống đó. Giọt nước mưa này, tựa như giọt nước mắt
hạnh phúc từ khóe mắt Giản Tình, lóng lánh trong suốt.

Nhìn chiếc nhẫn kim cương sáng bóng trên ngón tay, Giản Tình cảm giác
như đang nằm mơ. Cô vòng tay ôm lấy thắt lưng anh, rưng rưng cười, “Anh
đã hứa nguyện trước mặt Phật tổ, vì vậy không bao giờ có thể đổi ý. Cả đời
này, anh mãi mãi là của em”.

Hiếm khi thấy được cô bộc lộ tình cảm, anh rất hưởng thụ gật đầu, “Chỉ cần
đời này của anh thôi sao?”.

Biết rõ anh đang trêu chọc cô, nhưng Giản Tình vẫn nghiêm túc đáp: “Đời
này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa…”

Anh bị cô chọc cười, tiếng cười sang sảng cứ vang mãi bên tai, “Tình, thì ra
em cũng có lúc ngây thơ thế này”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.