ĐÁNH CƯỢC VỚI TÌNH YÊU - Trang 103

“Tôi không hỏi câu đó.”
“Anh đã hỏi gì đâu.”
Anh vẫn đứng tại chỗ, giữ một khoảng cách an toàn với cô đang ở phía

bên kia phòng. “Tôi nghĩ đã ngầm hỏi rồi. Nếu em muốn thì được thôi. Em
đã lấy tiền từ đâu?”

Đặt cuốn sách cuối cùng vào đúng chỗ, cô bước xuống đất, cất giá đỡ

vào góc tường. “Tôi quyết định chấp nhận đề nghị của anh”, cô nói một
cách lạnh lẽo đến độ trong tích tắc anh nghĩ mình đã nghe lầm.

Bất thình lình cơn thèm muốn…nguyên thuỷ xâm chiếm anh, mạnh mẽ

đến mức làm anh cảm thấy đau nhói. Chỉ có ý chí kiên cường mới ngăn đôi
chân Oliver dịch chuyển. Những thứ cảm xúc anh trông đợi sẽ xuất hiện
khi cô đồng ý với đề xuất của anh đã không còn cần thiết nữa. “Vậy em
định khi nào sẽ nói với tôi?”, anh hỏi, làm ra vẻ anh cũng không quan tâm
như cô.

“Tôi nghĩ anh sẽ hiểu ra khi nhìn thấy số đồ gỗ đó, và rõ ràng anh đã

hiểu thật.”

“Có lẽ vậy, nhưng đó không phải cách quý ông thoả thuận.”
Cô lau tay vào một miếng vải. “Tôi không phải quý ông. Tôi dám nói

anh cũng không phải.”

“Dù vậy tôi vẫn mong đợi em bước đến chỗ tôi, nắm tay tôi và nói, ‘em

đồng ý với các điều khoản của anh, Oliver. ’ Và khi đó tôi sẽ gọi luật sư và
cấp tốc chuyển tiền vào tài khoản của em.”

Anh bổ sung phần cuối để nhắc cô nhớ ngay lúc này anh vẫn chưa trao

tiền cho cô, vì thế tốt nhất cô nên hợp tác.

Cô nhìn anh rồi đặt tấm vải lau xuống và bước đến. “Rất tốt. Cứ nặn ra

những quý tắc ngu ngốc nào mà anh muốn, sau cùng thì cũng để chiều lòng
anh thôi.” CÔ chìa tay ra. “Còn với tôi, đây là việc làm ăn. Hai mươi bốn
giờ của tôi đổi lại năm nghìn bảng.”

Vậy là cô nghĩ mình đã hiểu rõ anh. Làm sao cô có thể khi mà anh còn

không biết mình đang làm gì? Anh cầm tay cô. “Em vẫn phải nói câu đó.”

Diane nhọc nhằn thở hắt ra. “‘Tôi đồng ý với các điều khoản của anh,

Oliver’”, cô trích dẫn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.